Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Thật là phí phạm khi ăn thịt động vật. Phí năng lượng, phí tài sản quốc gia và tiền bạc, và gây ra nạn đói thế giới. Chúng ta lấy tất cả lúa gạo trong kho để nuôi trâu bò, rồi mình ăn chỉ một phần của nó. Tốn bao nhiêu phí tổn cho 1 kí-lô thịt bò? Một miếng bít-tết tốn rất nhiều, nhiều tấn lúa gạo và chất đạm, và nước, điện, và thuốc men, và tiền bác sĩ để chăm sóc thú vật.Kỹ nghệ thịt không phải là thương mại có lợi, với phí tổn sản xuất rất cao về điện, nước, và thóc lúa phải bị phí phạm để sản xuất cùng một lượng cái gọi là “thực phẩm”, mà có thể thay thế được. Chúng ta có thực phẩm tốt hơn thịt. Thí dụ, nếu không có trợ cấp cho thịt bơ-gơ, cho kỹ nghệ thịt, nếu chính phủ không cho kỹ nghệ thịt bất cứ trợ cấp nào trong mọi trường hợp, thì một miếng thịt bơ-gơ mà một số người ăn, được sản xuất bằng cách phá rừng chỉ riêng ở Ấn Độ - sẽ có giá 200 Mỹ kim! Không phải chỉ 99 xu như quý vị mua ở một số tiệm, chẳng hạn. Quý vị thấy, sẽ tốn 200 Mỹ kim – phí tổn thật của bánh mì thịt bơ-gơ.Bây giờ ở Hoa Kỳ, thậm chí trước khi cúm heo tác động ngành chăn nuôi heo, kỹ nghệ nuôi heo đã thất thoát hàng tỷ Mỹ kim... Tại sao? Bởi vì họ không mua nổi ngũ cốc để nuôi gia súc do giá thực phẩm cao. Và giá thực phẩm đang ngày càng leo thang ngày nay. Vậy, họ làm sao sống sót? Tiền thuế của quý vị nộp cho chính phủ, chính phủ trợ cấp họ, đó là cách họ sinh tồn. Đó chính là tiền của quý vị, là những gì quý vị đang ăn.Bánh mì thịt bơ-gơ này và thịt bơ-gơ bò có chứa mọi phần của thú vật mà quý vị thậm chí không biết chúng từ đâu ra, và chứa đủ loại vi khuẩn, đủ loại bệnh tật - nguồn gốc sinh bệnh . Không những chúng ta trả rất nhiều tiền thuế cho những trợ cấp kỹ nghệ thịt, mà chúng ta còn trả rất nhiều tiền thuế cho việc nhập viện, cho việc chôn cất người thân của mình, cho sự đau lòng chúng ta phải chịu đựng cả đời vì mất đi một trong những người thân yêu nhất.Giá thịt rất rẻ bởi vì chính phủ trợ cấp cho nó. Quý vị ăn tiền thuế của mình. Quý vị đang ăn tiền của chính mình, rồi bị bệnh và có lượng kích thích tố bất bình thường trong cơ thể, có cholesterol và đủ thứ − tất cả thuốc trụ sinh độc hại này. Cho dù có uống trụ sinh, chúng ta cũng uống ít thôi, chỉ khi cần thiết. Nhưng họ cứ cho thú vật thuốc bởi vì họ nuôi thú vật trong những xưởng trại rất dơ bẩn và thú vật dễ bị bệnh, cho nên họ luôn luôn cho rất nhiều thuốc trụ sinh. Tưởng tượng quý vị ăn tất cả thứ đó!Tất cả đau khổ này và tất cả tiền thuế này, tiếp tục trả và tiếp tục hoài, và quý vị làm việc ngày đêm chỉ để kiếm đủ sống, chỉ để sinh tồn, và tất cả tiền này phải chi cho đủ thứ. Không giúp gì cho mình cả. Chỉ là lãng phí tài nguyên, tài chánh và sức lực quốc gia, sức khỏe và hạnh phúc của con người. Chỉ là lãng phí. Đây là thương mại rất, rất tệ. Như quý vị thấy, kỹ nghệ thịt rất tệ, vô cùng tai hại cho chúng ta trong mọi hoàn cảnh có thể tưởng tượng, trong mọi khía cạnh có thể tưởng tượng. Bây giờ, nếu trợ cấp không được dùng để hỗ trợ cho họ, các nông gia trong kỹ nghệ chăn nuôi không thể kiếm đủ sống bằng việc kinh doanh của họ. Họ lẽ ra đã phá sản rồi. Cho nên, tôi đề nghị chính phủ đừng trợ cấp gì thêm cho kỹ nghệ chăn nuôi nữa. Thay vì vậy, hãy bảo họ chuyển sang làm nông gia thuần chay.Những hồ phân lớn như hồ nhân tạo mà người ta đào để chứa tất cả chất thải của thú vật, chúng sinh ra ruồi muỗi và côn trùng gây nhiễm bệnh chết người, làm cho những người sống quanh đó không ở được nữa. Thậm chí một dặm quanh đó hoặc ít nhất một cây số quanh đó, có mùi hôi kinh khủng. Rồi ruồi muỗi, côn trùng bám đầy nhà và cửa. Trông đen nghịt. Tất cả những chất thải này từ đâu ra? Thậm chí từ tiền thuế của chúng ta, tiền của người đóng thuế, đúng vậy, bởi vì chính phủ trợ cấp cho ngành công nghiệp chăn nuôi rất nhiều tiền; nếu không, một chiếc bánh mì kẹp thịt sẽ trị giá từ 30 đến 100 Mỹ kim, thậm chí 200 Mỹ kim chứ không phải 1 Mỹ kim như kỹ nghệ đồ ăn nhanh mà người ta bán. Đúng vậy. Vì thế nó sẽ trị giá 30 đến 200 Mỹ kim thay vì 1 Mỹ kim. Và bây giờ nó có giá chỉ 99 cent, chúng ta tính thành 1 đồng. Mọi người nghĩ rẻ quá. Rẻ sao!? Tiền của mình đó! Chính phủ dùng tiền của chúng ta để trợ cấp cho ngành công nghiệp thịt, bởi vì đôi khi họ không có đủ tiền để duy trì. Vì nếu mọi người không mua thì chính phủ phải mua thôi, chính phủ trợ cấp tiền cho họ, rồi trợ cấp thêm nữa, trợ cấp nhiều hơn là giá thịt. Bởi vì đôi khi, như là, sau dịch bệnh hay nạn dịch, người ta bỗng nhiên không ăn thịt nữa và họ ngừng mua thì ngành công nghiệp thịt bị lỗ vốn, nên chính phủ trợ cấp thêm tiền, thêm hoài. Thậm chí không có bệnh dịch gì, chính phủ vẫn luôn trợ cấp cho ngành công nghiệp thịt.