Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Đồng Bộ Hóa Với Thiên Đàng Để Thế Giới Tốt Đẹp Hơn, Phần 2/3

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Các Thiên Đàng đều muốn giúp đỡ, nhưng Họ phải có điều kiện thì mới giúp được. Mà chúng ta không tạo điều kiện đó. Chúng ta có lực lượng để tạo bất kỳ điều kiện nào phù hợp với Thiên Đàng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và sau đó chúng ta có thể đồng bộ hóa với Thiên Đàng để kiến tạo thế giới thành một nơi tốt đẹp hơn. Ngay cả Thiên Đàng Tại Thế.

Quý vị hỏi đi. Nếu có câu hỏi. (Dạ, thưa Sư Phụ. Trong bài giảng có tựa đề “Tình Thương Của Tim Qo Tu Sẽ Thắng, Phần 3/9”, vào ngày 10 tháng 6, 2020, Sư Phụ chia sẻ thông điệp từ Thần lo về Nạn Nhân: Rằng: “Khoảng hơn ba tỷ người bị nhiễm bệnh. Và số người chết sẽ là hàng triệu, hơn 4,2 [triệu]”.) Phải.

(Thưa Sư Phụ, có cập nhật hoặc thông điệp nào nữa từ Thần lo về Nạn Nhân mà Sư Phụ có thể chia sẻ với chúng con, nhất là bây giờ với nhiều biến thể COVID-19 đang lây lan trên toàn cầu?) Không, tôi không hỏi Họ. Gần đây tôi không có hội nghị nào bởi vì tôi bận dọn nhà, (Dạ, Sư Phụ.) và bị áp lực với quá nhiều thứ. Dọn nhà không phải là việc tôi yêu thích. (Dạ.) Thật sự trì kéo tôi rất nhiều và khi ở chỗ mới, thì tôi phải sắp xếp lại mọi thứ, cố gắng tìm mọi thứ, và ráng tổ chức mọi thứ. Sống một mình không dễ cho tôi lắm. Phải. (Dạ, Sư Phụ.) Tôi không hỏi, nhưng nhìn vào bản tin; chẳng có gì tốt, thật vậy. Phải không? (Dạ không.) Và cho dù họ chết nhiều hơn, quý vị không luôn có cơ hội để biết sự thật. (Dạ.)

Chẳng hạn, gần đây, nếu quý vị đọc trong bản tin, nói ví dụ như tại Thành phố New York, những người trong viện dưỡng lão, thống đốc New York đã không cho biết toàn cảnh. Gần đây, họ bị buộc [phải công bố] bởi vị Tổng Chưởng Lý. Cho nên trợ lý sức khỏe của thống đốc phải nói sự thật. Hầu như 13.000 (Chao ôi.) người già đã chết trong viện dưỡng lão (Ồ.) vì COVID-19. Bởi vì họ chở người [bệnh] tới đó và cũng lây nhiễm cho người già. Bởi vì lúc đầu họ không muốn đưa người bệnh đến bệnh viện. Họ sợ, và vì thế họ cứ tống hết người bệnh vào viện dưỡng lão, (Dạ, thưa Sư Phụ.) và rồi cũng lây nhiễm cho người già sống ở đó.

Biết không, nhà cho người già. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Họ gọi đó là viện dưỡng lão hoặc nhà cho người già. Hơn mười hai ngàn bảy trăm người. Quý vị đọc đi; rồi sẽ biết. Chỉ gần đây tin mới lộ ra. Và họ nói với con số đó, có nhiều việc khác lộ ra, như tham nhũng và rất nhiều sự thật bị che dấu và những thứ như vậy, tất cả lộ ra cùng lúc. Rất đáng buồn. (Dạ, Sư Phụ.) Họ không quan tâm đến người già. Họ nghĩ người già, dù sao, không bao lâu sẽ chết, nên họ cứ tống hết người bệnh vào đó và rồi người già bị chết. Mười ba ngàn. Hầu như 13.000. Tin nổi không? Phải, và ai biết được liệu có những con số khác không được báo cáo hoặc cố tình bị xóa đi hoặc bỏ quên hay không. (Dạ.) Phải. Thành ra chỉ chỗ đó, chỉ trong một nơi nhỏ của nước Mỹ, mà con số đã bị che giấu như vậy. Trước đó họ nói, có lẽ chỉ con số rất nhỏ. Nhưng họ không nói gần 13.000 người chết. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đó là lúc đầu, bây giờ còn thêm nữa, ai biết được. Vì vậy ở nhiều nơi trên thế giới, người ta cứ chết, chết và chết thôi. Thậm chí không ai đếm. Thậm chí không ai báo cáo. Thậm chí không ai bận tâm.

Quý vị thấy trên truyền hình, cả một cánh đồng lớn được cắm với những lá cờ trắng nhỏ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Mỗi lá cờ tượng trưng cho một ngôi mộ. Vội vã chôn cất. Cả cánh đồng đều như vậy đó, đầy những lá cờ trắng nhỏ. Họ không có thời gian để làm như bia mộ. Cho ngôi mộ, cho người chết. Không có thời gian, họ chỉ cắm cờ và họ đào hàng trăm ngàn hoặc hàng chục ngàn hố, luôn luôn sẵn sàng ở đó. Nhiều quốc gia như vậy. Và thậm chí họ không thể khám bệnh cho mọi người trong bệnh viện. Họ phải khám bệnh cho mọi người trong bãi đậu xe hoặc với xe cấp cứu của Hội Chữ Thập Đỏ hoặc tương tự. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Hoặc bệnh viện tạm thời như lều nhựa đơn giản, đại khái vậy. Vào mùa đông. (Dạ, Sư Phụ.) Và không phải mùa đông của quý vị, mùa đông Anh quốc, mùa đông Ireland. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Lạnh, ẩm ướt, cực khổ. Và mọi người đã bị bệnh, sắp chết mà còn phải chịu những loại hoàn cảnh này nữa.

Và may mắn họ còn được nhận vào. Một số còn bị từ chối, cho tới khi họ thật sự có triệu chứng hoặc thật sự sắp chết. Số còn lại họ chỉ nói: “Ở nhà. Uống aspirin”, bất cứ gì. Ôi Trời ơi. Và đó còn chưa nói tới những quốc gia không có aspirin nào hoặc thuốc sốt rét nào. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Hoàn toàn không có thuốc. Mà quý vị phải đi bộ hàng chục hoặc hàng trăm dặm để đến bệnh viện. Thậm chí không có xe hơi. Và dù vậy, đại dịch vẫn đến thăm họ và họ vẫn chết và chẳng ai bận tâm, và không ai có thể đếm họ. Thậm chí không ai làm phiền; bây giờ họ không có thời gian nữa với số lượng bệnh nhân quá tải.

Khắp nơi trên thế giới. Bây giờ ngay cả Nam Cực nữa. Quý vị có đọc không? (Dạ có.) (Dạ có, Sư Phụ.) Đúng, đúng vậy. Ngay cả những người Nam Cực đi đến đó để nghiên cứu, họ cũng bị nhiễm COVID-19. Sao thế được? (Chao ôi.) Hiểu tôi nói không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Và Đài Loan (Formosa) tám tháng, chín tháng qua, không có gì cả, và bây giờ bỗng nhiên một nhóm trong bệnh viện. Và bác sĩ vẫn không biết những bệnh nhân này làm sao bị bệnh, những người đầu tiên, cặp vợ chồng đầu tiên bị bệnh và rồi họ lây nhiễm sang một nhóm khác. Và bác sĩ vẫn không biết làm sao họ bị bệnh.

Nhưng tôi đã bảo quý vị, cảnh báo quý vị trước đây, là phải luôn cẩn thận khi đi ra ngoài. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu phải đi ra ngoài. Nếu không cần [ra ngoài], tạm thời hãy ở nhà. Tất cả quý vị ở cùng nhau trong một cộng đồng, không đi ra ngoài. Bởi vì quý vị không bao giờ biết mình nhận được gì ở ngoài đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Như bệnh nhân trong bệnh viện, người Đài Loan (người Formosa), chính phủ phải cách ly 5.000 người trong bệnh viện. (Dạ, Sư Phụ.) (Ôi chao.) Có bệnh hoặc không bệnh. Bác sĩ, y tá và mọi người. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đó là một bệnh viện lớn và bình thường, không có gì hết suốt tám, chín tháng rồi. Và Đài Loan (Formosa) được công nhận là số một về điều trị và cơ sở y tế, ngay cả trên thế giới. Họ rất tự hào về điều đó. Ừ, tôi cũng tự hào nếu tôi là người Đài Loan (Formosa). (Dạ, Sư Phụ.) Phải. So với các quốc gia khác thậm chí như Anh, Mỹ, Nam Mỹ, hoặc Pháp, Âu châu, tất cả các quốc gia, so sánh với nhau, thì họ là số một. Tin hay không? Mà họ đã qua tám tháng, chín tháng kiểm soát được nó, không có gì xảy ra, và rồi bỗng nhiên, bùm! Trong bệnh viện như vậy đó. Dĩ nhiên vẫn có thể kiểm soát được, nhưng đó là một bất ngờ cho họ (Dạ, thưa Sư Phụ.) rằng họ phải cách ly 5.000 người trong toàn khu vực ở đó. Và vẫn theo dõi mọi tiếp xúc, có lẽ, đúng vậy.

Tôi đã bảo quý vị nhiều lần trước đây, ít nhất hai lần, rằng có những người không có triệu chứng. (Dạ.) Mặc dù họ mang trong người virus COVID-19, quý vị không nhìn thấy. Họ không biết bởi vì họ không có triệu chứng. Virus chưa tấn công hệ thống của họ, chưa tấn công cơ thể họ. Nhưng họ mang virus và họ có thể truyền bệnh trong thời gian lên đến 70 ngày. Và mang mầm bệnh đi khắp nơi. Tưởng tượng bao nhiêu người có thể bị lây nhiễm, (Dạ, Sư Phụ.) trong thời gian 70 ngày này.

Nên trường hợp này trong bệnh viện, cũng giống như vậy. Ừ, tôi đoán vậy, à tôi nghĩ, từ những gì tôi biết, hiểu không? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Dĩ nhiên tôi không thể chứng minh được, là vì một số người liên quan trong đại dịch này, mới được phát hiện, họ có tình trạng không thấy triệu chứng bệnh. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì thế, họ đi vào bệnh viện, họ không có gì hết, không trông như bị bệnh, không bị bệnh, không cảm thấy bệnh đã lâu, nên họ nghĩ họ ổn. Bình thường, chính phủ cách ly quý vị hai đến ba tuần, khi quý vị ổn, thì có thể đi ra ngoài. Nhưng những người này, người bình thường, họ không tự cách ly, và ngay cả vậy, họ tiếp tục sống bao nhiêu tháng rồi, hoặc có lẽ nhiều tuần rồi, không có vấn đề. (Dạ, Sư Phụ.) Bây giờ họ đến bệnh viện, thì triệu chứng biểu hiện. Bình thường, sau khi bị nhiễm bệnh, hệ thống cơ thể quý vị sẽ không suy sụp, hoặc bị bệnh, cho tới sau một thời gian. Vì vậy có lẽ cặp vợ chồng này đã có virus trong người, nhưng triệu chứng chưa biểu hiện cho tới khi họ ở trong bệnh viện ba ngày, và rồi triệu chứng xuất hiện, rồi họ lây nhiễm cho người khác. Chuyện là vậy, bởi vì họ có thể đã bị nhiễm bệnh ở một nơi khác. Và họ thậm chí chưa biết, và rồi khi họ đến bệnh viện, là thời điểm của họ, thời gian đã hết, nên triệu chứng xuất hiện. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và sau đó thì quá muộn. Đó là vì sao xảy ra như thế.

Do đó, quý vị có thể không bao giờ nghiêm túc đủ để bảo vệ chính mình. Hãy bảo vệ bản thân. Lắng nghe hướng dẫn của chính phủ, và lắng nghe lời khuyên của tôi về cách chăm sóc bản thân khi đi ra ngoài và sau khi trở về nhà. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi cứ nói về điều đó hoài, có lẽ quý vị phát chán. Sư Phụ lại nói cùng một điều hoài. Nhưng tôi không thể nhấn mạnh cho đủ. Bây giờ quý vị biết điều đó. Bây giờ quý vị biết rồi. (Dạ, Sư Phụ.) Đặc biệt là biến thể mới này đến từ Nam Phi và Anh. Bây giờ biến thể này cũng xuất hiện ở khắp nơi khác, nhiều nơi trên thế giới rồi. Các biến thể này. Không biết chúng xuất hiện bằng cách nào; nhưng mới xuất hiện ở đó thôi. Hoặc có thể virus chỉ tự đột biến. (Dạ, Sư Phụ.) Vì vậy, ngay cả chính phủ Anh chẳng hạn, họ làm biển báo khắp nơi nói rằng các biến thể này lây lan rất nhanh. Hãy ở nhà.

Chỉ ở nhà thôi. Luôn luôn, họ bảo mọi người ở nhà. Nhưng có những trường hợp họ không thể cứ ở nhà. Thấy đó, không thể tránh được. Có những người gọi là người làm việc thiết yếu, họ phải đi ra ngoài. Và dù họ bị nhiễm bệnh, họ có thể không có triệu chứng gì, và rồi họ sẽ tiếp tục lây nhiễm cho người khác. Và người khác sẽ tiếp tục lây nhiễm cho người khác nữa. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Các biến thể mới, chúng lây lan rất, rất nhanh, nhanh gấp 70, 80% lần so với chủng cũ. Đó là điều đáng sợ nhất. Con người đau khổ khắp nơi, bởi vì họ cảm thấy ngột ngạt. Một số người thậm chí đã tự sát. Một số trẻ em không thể chịu nổi. Các em chết. Các em cũng tự sát.

Nếu quý vị sống ở chỗ như rừng hoặc nơi nào đó mà có không gian để có thể đi lại lòng vòng, dù quý vị có một căn nhà nghỉ nhỏ chỉ vừa đủ để ngủ trong đó, nhưng có thể bước ra ngoài thiên nhiên bất cứ lúc nào, thì quý vị sẽ cảm thấy khác. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Phải. Bởi vì quý vị chỉ đến đó để ngủ vào ban đêm. Phòng ngủ của quý vị, nhà nghỉ để ngủ. Thời gian còn lại, quý vị tự do đi bất cứ nơi đâu, bất cứ lúc nào. Và quý vị có không gian lớn xung quanh mình. Hiểu ý tôi nói không? (Dạ hiểu, Sư Phụ.) Thì quý vị không cảm thấy ngột ngạt hoặc có ám ảnh bị giam. Nhưng một số người, họ ở trong căn hộ nhỏ, bình thường họ sống chung với một vài người, rồi nếu họ gây khó chịu cho nhau, thì họ chỉ có thể nhìn ra ngoài cửa sổ. Và tất cả điều này thật kinh khủng. Thật sự kinh khủng. Phải, và nó gây đau khổ triền miên cho mọi người.

Chỉ cần từ bỏ miếng thịt thì mọi thứ sẽ thay đổi tốt hơn ngay lập tức. Mà họ không làm. Trời ơi. Tôi phải tiếp tục nói như thế này bao lâu nữa, như người máy, lặp đi lặp lại hết lần này sang lần khác. Cùng một điều theo cách khác nhau. Tôi cũng chán quá rồi. Cũng ngượng ngùng nữa, luôn luôn phải nói cùng một điều mà người ta như đã bỏ ngoài tai rồi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chỉ là… các Thiên Đàng đều muốn giúp đỡ, nhưng Họ phải có điều kiện thì mới giúp được. Mà chúng ta không tạo điều kiện đó. Chúng ta có lực lượng để tạo bất kỳ điều kiện nào phù hợp với Thiên Đàng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và sau đó chúng ta có thể đồng bộ hóa với Thiên Đàng để kiến tạo thế giới thành một nơi tốt đẹp hơn. Ngay cả Thiên Đàng Tại Thế.

Nhưng chúng ta không làm. Và tôi không biết sẽ nói về điều này cho tới bao giờ. Chỉ vì quý vị nói với tôi. Hỏi tôi, nên nhân tiện mới đề cập đến điều đó. Bằng không, tôi quá mệt để cứ nói cùng một điều. Nhưng quý vị hãy tự chăm sóc bản thân. Giữ cho ấm. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Khi trời quá lạnh, nó cũng có thể tấn công quý vị, như cảm lạnh thông thường, những bệnh như vậy. (Dạ, Sư Phụ.) Giữ cho ấm. Giữ bình thường thôi, đừng để ấm tới nỗi đổ mồ hôi. (Dạ, Sư Phụ.) Được rồi. Tôi đã trả lời câu hỏi của quý vị rồi, phải không? (Dạ phải, cảm ơn Sư Phụ rất nhiều.)

Quý vị không cần hỏi Thiên Đàng nữa. Thiên Đàng cũng lắc đầu thôi. Quý vị có thể đọc bản tin, thì biết là tình hình đã trở nên nghiêm trọng thế nào. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chúng tôi chỉ giúp những gì có thể, Tôi và Thiên Đàng. Bất cứ khi nào hoàn cảnh cho phép, bởi vì ở cõi trần gian này luật nhân quả áp dụng, ngay cả với Minh Sư và đệ tử. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chúng ta không thể không có nghiệp nào. Chúng ta không thể hiện hữu mà không có nghiệp. Vì vậy chúng ta phải có một số nghiệp mới sống ở cõi trần gian này được. Đó là điều kiện để hiện hữu trên Địa Cầu. Nhưng đó là nghiệp khác. Nhưng nếu tiếp tục, như người ta tiếp tục giết động vật, giết nhau đủ thứ, thì nghiệp này sẽ không biến mất. Sẽ không chỉ là đủ [nghiệp] cho quý vị sống tiếp. Nó sẽ làm cho con người đau khổ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Như thế đó, như đại dịch hoặc rất nhiều tai họa đang diễn ra khắp thế giới ngày nay. (Dạ, Sư Phụ.)

Xem thêm
Tất cả các phần  (2/3)
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android