Và bây giờ quý vị đã hiểu tại sao đi theo con đường ác quỷ lại phải trả một cái giá. Quý vị phải cho ra cái gì đó, và cái đó không phù hợp về mặt đạo đức cho lắm, và cái đó có thể khiến quý vị cảm thấy rất, rất sợ hãi. Nhưng sau một thời gian, quý vị quen dần, và quý vị sẽ trở thành giống như chính bọn ác quỷ. Cho nên hãy cẩn thận – đừng đi theo con đường đó, mặc dù nó có thể cảm thấy thỏa mãn trong chốc lát. Cũng giống như rượu hoặc ma túy – nó sẽ đem lại cho quý vị hậu quả xấu, quả báo tồi tệ, sau này. Và những ác quỷ này, chúng sẽ không cho quý vị bất cứ gì miễn phí. Không như con đường của Thượng Đế mà đã được tất cả Minh Sư từ thời xa xưa mang xuống cho nhân loại.
Và nhiều người trong số quý vị, dù không viết cho tôi những lời tâm tình, nhưng một số người đã viết những lời tâm tình gần như ra lệnh cho tôi thay đổi thế giới này, ngay lập tức, dùng Lực lượng của Thượng Đế. Tôi không được ban phú lực lượng để thay đổi thế giới này ngay lập tức. Không Minh Sư nào có thể làm điều đó, mà phải nói lý lẽ với con người và đánh thức họ trở lại, để họ lắng nghe lý lẽ và theo Thượng Đế, nhớ Thượng Đế, tôn thờ Thượng Đế trở lại, và hành thiền để đến gần Thượng Đế. Pháp Môn Quán Âm là một cách để quý vị có thể đến thẳng với Thượng Đế và hỏi Ngài những gì quý vị muốn; và đảm bảo quý vị sẽ lên Thiên Đàng – dĩ nhiên rồi, nếu quý vị tu thiền như đã được chỉ dẫn cho quý vị và cũng giữ giới luật nữa.
Tôi yêu cầu mọi người giữ Ngũ Giới, và điều đó, dĩ nhiên, bao gồm lối ăn thuần chay. Tôi bảo quý vị tất cả điều đó mặc dù đó là ABC. Nhưng tôi nhớ khi còn nhỏ, hồi đó, mặc dù tôi thật sự thấy ghê sữa, khi lớn lên, tôi cũng không biết tại sao. Bởi vì ngay cả khi tôi đến Ấn Độ để tu học với một số vị thầy, tôi nhìn thấy người-thân-bò đi khắp nơi trên đường phố hoặc trên đồng cỏ – không ai động tới họ cả. Và người dân Ấn Độ, họ theo lối sống ăn chay, trong đó có sữa này từ người-thân-bò. Thế nên tôi nghĩ họ chỉ vắt sữa bò, và dù sao, bò có rất nhiều sữa – bê con không bao giờ có thể uống hết lượng sữa đó, nên con người chia sẻ một ít sữa. Và tôi nghĩ như vậy không sao, cho đến khi tôi thấy… mặc dù tôi chưa bao giờ thích sữa, chưa bao giờ thích cả, ngay cả khi còn nhỏ.
Tôi luôn cảm thấy như: “Ồ, nó là từ bụng của người-thân-động vật”. Lúc đó tôi chưa biết nhiều về lòng từ bi hay bất cứ gì. Tôi nghĩ sữa là từ bụng của người-thân-động vật. Ồ, gớm quá. Cũng như mật ong này nọ, tôi chưa bao giờ thích, thật vậy. Chỉ là khi nhìn thấy người khác uống sữa, họ đưa cho mình, mình chỉ nếm chút đây đó, và lúc đó có lẽ mình cảm thấy ổn. Nhưng tôi không bao giờ, không bao giờ thật sự ghiền sản phẩm từ người-thân-động vật. Nó khiến tôi cảm thấy rất khó chịu và đôi khi còn nôn dù chỉ nghĩ tới nó. Dĩ nhiên, bây giờ thì càng không thích. Xin lỗi, tôi không có viết sẵn gì cả, mà chỉ phải nhớ những điều tôi muốn nói với quý vị, nên nó không theo trình tự như tôi muốn. Thôi kệ. Còn gì nữa?
Chúng ta đã nói về Con đường đến với Thượng Đế và con đường đến địa ngục. Chúng ta đã nói về điều đó rồi. Và bây giờ quý vị đã hiểu tại sao đi theo con đường ác quỷ lại phải trả một cái giá. Quý vị phải cho ra cái gì đó, và cái đó không phù hợp về mặt đạo đức cho lắm, và cái đó có thể khiến quý vị cảm thấy rất, rất sợ hãi. Nhưng sau một thời gian, quý vị quen dần, và quý vị sẽ trở thành giống như chính bọn ác quỷ. Cho nên hãy cẩn thận – đừng đi theo con đường đó, mặc dù nó có thể cảm thấy thỏa mãn trong chốc lát. Cũng giống như rượu hoặc ma túy – nó sẽ đem lại cho quý vị hậu quả xấu, quả báo tồi tệ, sau này. Và những ác quỷ này, chúng sẽ không cho quý vị bất cứ gì miễn phí. Không như con đường của Thượng Đế mà đã được tất cả Minh Sư từ thời xa xưa mang xuống cho nhân loại.
Con đường của Thượng Đế luôn luôn tốt cho quý vị, tốt cho gia đình quý vị, người thân yêu của quý vị, và tốt cho bất cứ ai khác trên thế giới này. Nhưng con đường của ác quỷ luôn là cảm giác đau đớn, tổn thương, bởi vì bọn chúng thích tàn bạo. Chúng không biết gì cả. Đó là bản chất, lối sống của chúng. Chúng không biết gì về lòng nhân từ hoặc sự tha thứ. Chúng chỉ biết gây hại mà thôi. Và nếu quý vị theo chúng, quý vị phải hại ai đó. Chúng bắt quý vị thề là sẽ hãm hại những người thân yêu nhất của quý vị, như con trai quý vị, chồng quý vị, hoặc con gái quý vị, hoặc bất cứ ai chúng muốn, để đổi lấy lực lượng, để quý vị có thể hãm hại bất kỳ ai khác, mà quý vị cảm thấy như là kẻ thù của quý vị. Quý vị thậm chí phải hãm hại những người thân yêu của mình; đó không phải là cách con người chúng ta, đỉnh cao của Sáng Tạo, muốn sống theo.
Vậy bây giờ quý vị đã hiểu tại sao người phụ nữ đó, mặc dù tôi chưa bao giờ làm bất cứ gì hại bà ta, [nhưng chỉ] vì ganh tị, mà bà ta nghe lời ma quỷ cố gắng hãm hại tôi. Và vì có được lực lượng này, bà ta đã phải trả cái giá rất đắt, như bà ta có thể giết chồng hoặc/và hủy hoại cuộc đời của hai cậu con trai, hai con trai của bà ta. Không phải vì bà ta thật sự cần họ hay thích họ, hoặc thương họ nhiều đến thế hay là bất cứ gì. Mà chỉ là lời thề của bà ta, bà ta phải hoàn thành, để đảm bảo với ma quỷ rằng bà ta thật sự, thật sự theo bọn chúng và thực sự khuất phục trước sức mạnh của chúng và thật sự có thể được tin cậy để gia nhập với chúng để làm những điều khủng khiếp với con người hoặc ngay cả với người-thân-chó, -mèo hoặc -bò. Đôi khi quý vị nghe nói bỗng nhiên chú chó rất ngoan ngoãn, hiền hòa suốt cả đời, đột nhiên cắn chết người đó hoặc đứa trẻ đó mà chẳng vì lý do gì cả! Thậm chí không bị khiêu khích. Thình lình, chú nhảy lên người họ và cắn họ.
“Media Report from CBS Texas – Mar. 16, 2022, Ken Molestina: Một phụ nữ ở [tiểu bang] Bắc Texas bị tấn công khi đang làm công việc trông chó ở Coppell. Mấy chú chó, ngay sau khi cô mở cửa, không còn giống những chú chó đáng yêu mà Jacqueline nói cô đã từng gặp một lần trước đây. Khi mấy chú chó này xông tới cô, cánh cửa vẫn mở và điều đó đã kích hoạt chuông báo động tại nhà của Justin và Ashley Bishop.
Police Investigator: Ông có từng gặp vấn đề gì với những chú chó của mình không?
Justin Bishop: Không. Không hề. Tôi có ba đứa con. Một đứa ba tuổi. Không. Không có tiền sử bạo lực. Không có.
David Begnaud: Đây cũng là những chú chó cô đã gặp một tuần trước mà cô nói là “đáng yêu”.
Jaqueline Durand: Đúng vậy.
David Begnaud: Tuần trước đáng yêu và tuần sau giết người. Cô biết vì sao 2 tuần đó khác nhau như vậy không?
Jaqueline Durand: Thành thật mà nói, tôi nghẹn lời. Mấy chú chó đó không thay đổi thái độ của họ từ lúc tôi gặp họ cho đến lúc tôi đến đó lần đầu tiên.”
Đó là bởi vì ma quỷ điều khiển chú chó đó, hoặc một trong những láng giềng có thể là phù thủy và không thích chú chó đó. Và rồi bà ta sẽ làm trò phù thủy nào đó, và cuối cùng, chú chó không thể chịu nổi. Chú chỉ là chó. Ngay cả con người cũng không thể chịu nổi, đừng nói chi tới những con vật nhỏ bé, bất lực, thậm chí còn bị cho ăn thịt người-thân-động vật suốt cả đời. Không phải là chú thích ăn.
Ôi chao, thế giới này [thật đáng sợ] ... Rất nhiều điều đã được thực hiện rồi. Nhưng con người muốn trải qua quá nhiều thử thách và gian khổ để trở nên vĩ đại hơn. Như có lẽ trở thành chư thiên cao hơn, hoặc các vị thần trong một vương quốc, hoặc sau này có thể là thị giả của một Minh Sư, hoặc trở thành Minh Sư sau hàng tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ năm. Ai biết được?
Tưởng tượng xem – quý vị có nhớ nhiều câu chuyện tôi đã kể về tiền kiếp của Đức Phật hoặc nhiều điều mà tôi thậm chí chưa kể quý vị nghe. Nhưng Đức Phật đã thành Phật từ lâu, lâu, lâu, lâu, lâu lắm, từ vô lượng kiếp rồi. Nhưng Ngài đã đến thế giới loài người để giúp người này người kia, giúp đất nước này đất nước kia và đã phải chịu đựng đủ thứ. Ngài đã phải làm đủ mọi việc để gánh nghiệp cho con người. Nhưng có một điều tốt về việc này.
Đức Phật được tán thán như Đấng Cứu Thế. Chúa Giê-su Ki-tô và nhiều, rất nhiều đại Minh Sư khác cũng được tán thán là Đấng Cứu Thế. Nhưng chúng ta không thấy những gì các Ngài đã làm. Các Ngài đến với Phúc lành, nâng thế giới lên tới mức độ nào đó. Vì vậy mà thế giới chúng ta mới trở nên văn minh hơn, thoải mái hơn, có nhiều phát minh mới hơn giúp chúng ta sống thoải mái hơn. Nhưng vì điều đó, chúng ta quên cảm tạ Thượng Đế, quên cảm ơn Minh Sư, mà lại dùng những phát minh đó để gây hại thêm – vì lòng tham, vì thiếu sự tôn kính đối với những Phước lành của chư Thánh được biểu hiện qua nhiều phương tiện thoải mái hơn cho cuộc sống của chúng ta.
Chúng ta nghĩ: “Ồ, chúng ta thông minh. Chúng ta giỏi nên có thể phát minh ra cái này, cái kia”. Và rồi cuối cùng phát minh ra bom nguyên tử và làm hại quá nhiều, quá nhiều người. Ảnh hưởng vẫn còn kéo dài đến nhiều thế hệ hiện tại. Những thế hệ người Nhật đáng thương sau trận dội bom, đến nay vẫn còn chịu khổ rất nhiều. Tương tự với Chất độc Da cam ở Âu Lạc (Việt Nam). Trẻ em sinh ra ngày nay, vẫn còn phải gánh chịu biết bao hậu quả khủng khiếp làm biến dạng họ, khiến đời họ trở thành địa ngục.
“Media Report from PBS NewsHour – May 25, 2016, Judy Woodruff: Khoa học vẫn đang nghiên cứu từ những người sống sót sau vụ đánh bom ở Hiroshima và Nagasaki.
Correspondent: Các khoa học gia thiết kế những vũ khí nguyên tử đầu tiên đã không dành nhiều thời gian để nghiên cứu những hậu quả lâu dài đối với sức khỏe của sự sáng tạo tàn khốc của họ. Nghiên cứu chung của Nhật Bản và Hoa Kỳ đã theo dõi những người sống sót sau vụ dội bom nguyên tử ở Hiroshima và Nagasaki trong gần 70 năm. Các nhà nghiên cứu ở đây đã xuất bản hàng trăm bài báo ghi lại mối liên hệ giữa bức xạ và ảnh hưởng xấu của nó đến sức khỏe, chủ yếu là ung thư. Trong số những phát hiện bao năm qua, ung thư tuyến giáp và bệnh bạch cầu là những căn bệnh đầu tiên xuất hiện. Khối u đặc xuất hiện 10 đến 30 năm sau. Phơi nhiễm một lần sẽ làm tăng nguy cơ ung thư suốt đời.”
“Excerpt from Documentary ‘What is Agent Orange?’ by the History Channel – Sep. 27, 2017, Host: Một loại thuốc diệt cỏ cực mạnh mà quân đội Hoa Kỳ đã sử dụng trong Chiến tranh Việt Nam, và là loại có liên quan đến các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng cho những ai đã dính phải nó. Câu trả lời là Chất độc Da cam. Cựu chiến binh trở về từ Việt Nam bắt đầu báo cáo những vấn đề sức khỏe này với số lượng ngày càng tăng: ung thư, dị tật bẩm sinh, sẩy thai và những bệnh ngoài da, cùng nhiều vấn đề khác. Hơn hai triệu rưỡi lính Mỹ đã nhiễm phải Chất độc Da cam trong cuộc chiến. Và đừng quên về người Việt Nam. Các nhà nghiên cứu ở Việt Nam cho biết khoảng 2 triệu ca bệnh ung thư và nhiều bệnh khác, và [một triệu rưỡi] ca dị tật bẩm sinh, đã xảy ra ở quốc gia đó do bị nhiễm Chất độc Da cam. Và mặc dù có một số nỗ lực song phương để làm sạch, các hóa chất vẫn tiếp tục gây ô nhiễm đất ở đó cho đến ngày nay. Cuộc chiến ở Việt Nam có thể đã kết thúc từ lâu, nhưng tàn dư của nó vẫn ám ảnh cho cả hai bên xung đột, một phần là do Chất độc Da cam.”
Thấy không, nói thì dễ: “Ồ, tôi muốn trở thành Minh Sư, tôi muốn trở thành Thánh, nên tôi xuống trần, chịu đựng mọi thứ, để tôi sẽ vĩ đại hơn trên các cõi Thiên Đàng”. Nói thì dễ. Nhưng ma vương sẽ không để quý vị yên. Ma vương thậm chí sẽ tạo ra ngày càng nhiều cạm bẫy kinh hoàng, những cám dỗ khủng khiếp, và chất độc quyến rũ chỉ để giữ quý vị hầu như mãi mãi trong cõi vật chất và chịu đau khổ. Một số [người] có lẽ không bao giờ thoát ra được. Nhưng dù sao linh hồn có sự kết nối với Thượng Đế, nên sớm hay muộn họ sẽ thức tỉnh. Sau khi họ đau khổ quá nhiều, hết kiếp này đến kiếp khác thì họ sẽ thức tỉnh. Hết kiếp này đến kiếp khác, họ sẽ chịu đủ loại gian khổ, đau đớn, buồn phiền và ô nhục hoặc thất vọng, và địa ngục. Rồi một ngày nào đó, họ sẽ cảm thấy quá đủ rồi. Họ sẽ thành tâm cầu nguyện xin được Giải thoát. Họ sẽ buông bất cứ gì. Họ sẽ từ bỏ tất cả những ham muốn thấp kém và chỉ khát khao được trở về Nhà. Và lúc đó, họ sẽ có cơ may gặp được Minh Sư là Đấng sẽ đưa họ về Nhà.
Tại sao lại cần Minh Sư để đưa chúng ta về nhà? Bởi vì Minh Sư là Đấng [duy nhất] biết con đường. Các Ngài đi theo con đường này để xuống trần, để đưa quý vị về Nhà – Các Ngài biết phải làm gì. Đó là vị Hướng dẫn – lên Thiên Đàng. Cũng như ở thế giới này, đôi khi quý vị muốn đi thăm một số nơi mà mình chưa bao giờ đến, và quý vị thuê hướng dẫn viên hoặc quý vị đi theo nhóm, và có hướng dẫn viên chỉ cho quý vị mọi thứ có lẽ trong viện bảo tàng hoặc tại một nơi ven sông hoặc một số thành phố – đi tham quan. Quý vị cần hướng dẫn viên đó. Đi một mình sẽ gặp rất nhiều rắc rối; có thể sẽ bị lạc. Và cũng có thể gặp nguy hiểm, bởi vì quý vị có thể ở một số nơi khét tiếng là xấu và bị tấn công – du khách sẽ bị bọn cướp hay ai đó tấn công – hoặc nơi nguy hiểm nào đó mà quý vị không biết nó là gì.
Chỉ nói gần đây thôi, như những người lính Nga, họ không biết nhiều về khu vực rất nguy hiểm ở Chernobyl hoặc nơi nào đó đã từng là khu vực hạt nhân trước đây. Và họ đào hào để giữ an toàn cho họ ở đó, sau đó tất cả họ đều bị bệnh nặng bởi vì nơi đó đầy ắp phóng xạ hạt nhân. Và nó vẫn còn đó. Nó quá mạnh, nên tất cả họ đều bị bệnh và phải dời đi. Những nhân viên mà vẫn còn làm việc ở khu vực đó, ở nhà máy đó trước đây, họ biết nơi đó không an toàn. Nhưng những người lính Nga, họ không nghe, nên tất cả họ đều ngã bệnh. Tôi tự hỏi liệu họ có còn sống hay đã chết hoặc có thể bị thương nghiêm trọng từ trong ra ngoài và không thể hoạt động được nữa, sống như thực vật.
Cho nên thế giới này đầy rẫy nguy hiểm. Và đường lên Thiên Đàng – quý vị phải đi qua một nơi ác quỷ nào đó, và nếu quý vị không biết đường, quý vị sẽ bị chúng tóm lấy, hoặc bị chúng gài bẫy, hoặc bị chúng bắt làm nô lệ – và quý vị sẽ không thể thoát ra được. Đó là lý do quý vị cần Minh Sư để dạy quý vị cách bảo vệ bản thân. Đó là vấn đề. Đệ tử của tôi cũng đã được dạy cách tự bảo vệ bản thân, không phải cứ mỗi ngày họ luôn phải gọi Sư Phụ để bảo vệ họ. Minh Sư chỉ sẽ đến khi quý vị thật sự không thể tự bảo vệ trong tình huống nào đó. Dù sao Minh Sư cũng sẽ đến mà không cần quý vị cầu, bởi vì Minh Sư có rất nhiều hoá thân ở bên quý vị 24 giờ mỗi ngày.
Và chính quý vị, là một đệ tử, cũng phải tiếp tục làm công việc của mình, bài tập của mình. Như, quý vị phải thiền một ngày bao lâu, và quý vị phải giữ sự thuần khiết của linh hồn, tâm trí và thân thể bằng cách tuân thủ lối ăn thuần chay – không làm hại chúng sinh nào. Không chỉ là lối ăn thôi, mà rồi quý vị phải giúp đỡ – nếu người-thân-động vật vô nhà quý vị, quý vị không đánh họ, mà nhẹ nhàng đưa họ ra khỏi nhà; ngay cả côn trùng cũng vậy, quý vị bắt họ để vào hộp hoặc một cái gì đó và sau đó quý vị thả họ ra ngoài – đó là lối sống thuần chay.
Ngoài ra, quý vị nói chuyện tử tế, gia trì mọi người và giúp bất cứ ai cần giúp đỡ, nếu có thể, nếu quý vị biết về điều đó. Chứ không chỉ ăn rau củ thôi. Và ngày nay, chúng ta có rất nhiều sản phẩm được làm, thậm chí trông giống như thịt người-thân-động vật và người-thân-cá mà quý vị thèm ăn, và hương vị của nó làm quý vị thỏa mãn. Và quý vị không cần gì cả, quý vị không muốn ăn thịt-người-thân-động vật, quý vị không uống rượu và v.v. Tất cả điều này thuộc về lối ăn thuần chay của một người tu hành. Và quý vị không trộm đồ của người khác, ví dụ vậy. Chúng ta đã nói về điều này trước đây rồi, nên tôi không muốn tiếp tục nói nữa.
Và bây giờ quý vị, những người gọi là đồng tu, những người có niềm tin vào Lực lượng của tôi, bây giờ quý vị đã hiểu. Con người có Thượng Đế ở bên trong và ý chí tự do được ban cho họ. Họ phải lựa chọn.