Điều khó khăn là, vào lúc này, tỷ lệ con người ăn thuần chay không đủ. Có lẽ vào lúc này chỉ có 30% là ăn thuần chay. Ăn trường chay không giúp gì nhiều, bởi vì họ vẫn kết nối với người-thân-động vật qua sữa hoặc trứng, hoặc thậm chí ăn người-thân-cá cũng gọi là ăn chay. Vì vậy, họ không đủ tinh khiết để tạo ra những viên gạch xây dựng dự án cứu rỗi này. Vì vậy, người ăn thuần chay là những người có thể cứu Địa Cầu, sau khi tất cả trở ngại đã được loại trừ, nghiệp đã được lấy đi.
Để tôi tắt [máy thu âm] này, và ráng nhớ xem còn gì khác không. Tôi vừa nhìn vào một số điều ghi chép, và bây giờ tôi nhớ thêm vài việc. Loại sân mà tôi vừa đề cập đến có cát. Nhưng đây là loại cát chuyển động. Không phải là cát bằng phẳng và đứng yên như cát trên bãi biển của chúng ta. Nó chuyển động. Không biết sao nó chuyển động. Tôi không có thời gian để tìm hiểu điều đó. Hơn nữa, điều đó không quan trọng miễn là cát đó chứa được nghiệp chướng thì tôi vui rồi.
Ôi Trời, tôi phải bật đèn để thấy rõ hơn bởi vì tôi đang nói trong bóng tối. Tôi tập trung hơn nếu không có ánh sáng và nếu không thấy gì xung quanh. Gần đây là như thế đó. Tôi không nói khi có ánh đèn quá sáng hoặc có máy quay trước mặt, với người quay phim và đủ thứ, như trước đây. Tôi phải tập trung sâu, sâu lắng hơn so với nhiều lần nói [chuyện] khác trước đại chúng. Cho nên, nếu tôi muốn đọc một chút trong ghi chú thì tôi phải bật đèn pin lên rồi tắt ngay.
Không hề đơn giản. Sau khi nghiệp được lấy đi hết, thế giới nghiệp quả sẽ sụp đổ. Hoặc trích dẫn chính xác lời của Vị Vua, Vua Nghiệp Quả: “Thế giới nghiệp quả đã bị tiêu diệt”. Nghĩa là không còn thế giới nào sẽ được tạo ra với đủ loại nghiệp mà con người đã tạo ra suốt bao lâu nay, nghĩa là thế giới nghiệp quả sẽ không hiện hữu do năng lượng nghiệp khổng lồ, vô cùng khổng lồ đó của nhân loại. Cho nên dĩ nhiên, Vua Nghiệp Quả sẽ không còn việc làm, và sẽ than phiền. Như, chẳng hạn: “Không thể cho phép như thế được! Sao Ngài lại lấy đi nghiệp chứ?” Nghiệp được bí mật lấy đi, nhưng sau khi tất cả nghiệp biến mất, thì ông sẽ biết. Và dĩ nhiên, vị Minh Sư phải nói với ông rằng trút hết nghiệp thế gian lên người Minh Sư là không công bằng bởi vì vị Minh Sư đã không làm điều gì sai trái hết – [Ngài] chỉ cố gắng giúp con cái của Thượng Đế thôi. Và đó là điều Thượng Đế muốn – con cái phải được tốt lành, phải được giúp, phải được tự do. Cho nên, theo luật nhân quả, điều này không công bằng, không chỉ là vị Minh Sư phải chịu trừng phạt một mình, mà ngay cả vậy, cũng không thể rửa sạch hết nghiệp thế gian.
Cho nên, vì điều đó, tôi bảo Vua Nghiệp Quả rằng hoặc là ông yêu cầu Thượng Đế cho ông công việc khác, hoặc là tôi sẽ tìm việc cho ông. Hoặc, ông chỉ cần theo tôi đi tới Cõi Mới với tôi và thư giãn, thụ hưởng đặc ân, niềm vui, hạnh phúc và hỷ lạc, thay vì ngày nào cũng phải nhìn vào những tài liệu xấu xa về sự độc ác và đau khổ của con người, và sự hành hạ người-thân-động vật và đủ những thứ đó, và viết xuống tất cả. Đâu có gì tốt đẹp, phải không? Nên ông đã đồng ý. Đó là một chuyện. Vì vậy, ông sẽ theo giáo lý của vị Minh Sư, và sẽ đi lên Cõi Mới, và vui hưởng thời gian đẹp đẽ, thảnh thơi, thay vì phải quản lý mọi thứ xấu xa này từ con người và những thứ khác cũng quá xấu xa, quá khủng khiếp, quá tàn ác… Quý vị biết rồi; tôi hiện không có lời nào. Quá kinh khủng, khiếp đảm.
Và, dĩ nhiên những người đang ở trên Địa Cầu tạm thời không có nghiệp, (vì) mọi thứ tạm dừng, sẽ không bị trừng phạt, và bất cứ gì hiện hữu sẽ tiếp tục [hiện hữu]. Nhưng bọn ma quỷ và ác quỷ dù sao cũng không có linh hồn, chúng đã được sinh ra và sống bởi năng lượng nghiệp xấu của con người, và có lẽ [của] một số động vật, hoặc... Thật ra, chỉ con người thôi; người-thân-động vật, họ chỉ làm công việc của họ. Mặc dù người-thân-động vật trông không tốt [về] công việc họ đang làm, nhưng họ đang giúp Địa Cầu loại trừ những thây ma phủ định hoặc bệnh tật trong biển cả hoặc trên núi non, hoặc trong lòng đất, chẳng hạn. Do đó, chỉ có nhân loại là làm một cách cố ý, cố tình, để rồi tạo ra năng lượng kinh khủng, xấu xa đến thế, từ đó sinh ra những ma quỷ và ác quỷ đó.
Do đó, những yêu ma và ác quỷ này cũng phải bị loại trừ, đưa đến tinh cầu khác không có người ở, không chúng sinh nào khác ở đó. Tương tự như cái sân mà tôi đề cập lúc nãy. Và bọn chúng phải ở đó, cho tới khi chúng di chuyển vào một loại thế giới địa ngục nào đó và hoặc tới khi chúng tự động diệt vong theo thời gian – cho tới thời điểm khi mà không còn năng lượng xấu nữa để nuôi chúng, giữ chúng hiện hữu.
Ôi, bài nói chuyện này khó quá. Tôi cứ nói vấp hoài, cảm thấy rất khó nói. Khó diễn đạt bằng ngôn từ, không trôi chảy. Vậy bây giờ quý vị biết như thế nào rồi. Cần rất nhiều nỗ lực. Không dễ dàng chút nào. Nhưng có thể làm được, cảm tạ Thượng Đế, nhờ Ân điển của Ngài, có thể làm được.
Quý vị hỏi tôi, điều khó khăn là gì? Điều khó khăn là, vào lúc này, tỷ lệ con người ăn thuần chay không đủ. Có lẽ vào lúc này chỉ có 30% là ăn thuần chay. Ăn trường chay không giúp gì nhiều, bởi vì họ vẫn kết nối với người-thân-động vật qua sữa hoặc trứng, hoặc thậm chí ăn người-thân-cá cũng gọi là ăn chay. Vì vậy, họ không đủ tinh khiết để tạo ra những viên gạch xây dựng dự án cứu rỗi này. Vì vậy, người ăn thuần chay là những người có thể cứu Địa Cầu, sau khi tất cả trở ngại đã được loại trừ, nghiệp đã được lấy đi. Chẳng hạn, như thế đó. Và với sự đồng ý của Vị Vua, Vua Nghiệp Quả.
Ồ, nhân tiện nói, Vua Nghiệp Quả cũng đầu thai trên Địa Cầu giống như bất kỳ con người nào khác.
Ừ. Giờ còn gì khác nữa? Rồi. Được rồi, tốt. Một người đầu thai trên Địa Cầu, bất cứ ai – hầu hết nếu họ là con người, họ có linh hồn – đều có công việc nào đó phải làm. Tôi không có ý nói việc hữu hình. Ý nói, ngoài công việc hữu hình, họ có bổn phận khác. Giống như, chẳng hạn, Đức Phật hay Chúa Giê-su Ki-tô, các Ngài sinh ra là con người, nhưng các Ngài không phải là người. Nhưng dù vậy, khi các Ngài làm người, các Ngài phải làm bổn phận trong một giai đoạn nào đó, hoặc cả đời các Ngài. Còn tùy.
Như Kabir, Thánh Kabir – Ngài đã từng làm thợ dệt cả đời, thậm chí còn có vợ nữa. Nhưng phu nhân Ngài cũng là Thánh – một đệ tử tuyệt đối vâng lời. Tôi đã kể nhiều câu chuyện về bà đã vâng lời tới mức nào, nên chúng ta không lãng phí thời gian ở đây. Và Đức Phật là một hoàng tử, cũng đã từng có vợ, có 500 cung tần mỹ nữ, và thậm chí có một con trai nữa. Nhưng rồi, đó không phải là việc duy nhất của Ngài. Sau đó, Ngài từ bỏ địa vị làm vua tương lai, và trở thành nhà sư khất thực. Quý vị biết câu chuyện đó, nên tôi sẽ không kể lại. Chỉ lấy ví dụ, Đức Phật sinh ra làm người, nhưng Ngài là Phật. Chúa Giê-su Ki-tô sinh ra trông giống hình thể con người, nhưng Ngài là Con Thượng Đế – Con duy nhất của Thượng Đế.
Cho nên, Vua Nghiệp Quả cũng sinh ra trên Địa Cầu này để có thể thật sự kết nối với nhân loại để biết họ làm gì một cách chính xác hơn là nếu ông chỉ ở trong thế giới nghiệp và chỉ nhìn qua những công cụ vô hình. Nó rõ ràng hơn; chính xác hơn; hữu hiệu hơn. Nếu chư thánh hiền nào, hoặc chư thần nào có trách nhiệm muốn làm bổn phận của họ cho tốt, thì họ cũng phải tái sinh làm người trên Địa Cầu. Và đó là lý do rất nhiều kinh điển và tôn giáo tốt luôn đề cập rằng quý vị phải tìm vị Minh Sư tại thế, bởi vì điện trong không khí không hữu dụng cho quý vị, cho các thiết bị trong nhà, nếu quý vị không có dây và ổ điện để cắm các dụng cụ của mình vào, để lấy điện cho nó hoạt động.
Chỉ thế giới vật chất là như thế thôi. Trên Cõi Thiên Đàng, không như thế; nó khác. [Nơi đó] quý vị không cần các dụng cụ vật chất, nhưng vẫn cần các vị Minh Sư, mặc dù các Ngài không ở trong thân thể như con người. Nhưng quý vị vẫn cần các vị Minh Sư để dạy thêm cho mình, để đưa mình lên các cõi giới cao hơn, v.v., và gia trì thêm cho quý vị – nếu quý vị chưa lên được cõi giới của các Ngài, hoặc cõi Thiên Đàng cao hơn. Không phải ai đạt được Đẳng cấp Thứ Năm hoặc Thứ Tư là có thể làm Minh Sư. Cũng phải được quyết định, được giao phó bởi Thượng Đế Toàn Năng qua vị Minh Sư Tối Thượng.
Trong thế giới vật chất, vị Minh Sư Tối Thượng cũng tái sinh làm người, và rồi quyết định, ban ân cho ai đó làm đệ tử của Ngài, và rồi dạy họ, thăng hoa họ lên cõi giới cao hơn. Và trong cõi giới cao hơn, vị Minh Sư Tối Thượng cũng hóa hiện ở những đẳng cấp khác nhau, để dạy các chúng sinh khác. Nhưng, cũng có các chư Thánh Hiền và các vị Vua (Giáo chủ) của các cõi giới khác nhau giúp; chư Phật của các cõi giới khác nhau cũng giúp – nếu quý vị đã ở trên cõi giới cao hơn. Giống như thế giới này, quý vị có các thầy cô khác nhau cho trường mẫu giáo, trường tiểu học, trường trung học, trường cao đẳng, trường đại học, v.v.
Tôi nói tới đâu rồi? Quên mất vừa nãy nói gì. Tôi sẽ tắt máy thu âm này, và tôi sẽ phải nhớ hoặc đọc ghi chú của mình. Rồi, giờ tôi trở lại. Tôi vừa mới nhớ ra, nghiệp này rất khổng lồ, vô cùng khổng lồ. Cho nên, không như quý vị nói: “Được rồi, tôi sẽ loại trừ nghiệp”, và thế là xong. Không phải như thế. Cần phải, ôi chao, có thể rất nhiều năm – từ từ, trong bí mật. Nhưng có điều là, không thể làm điều đó theo thời gian của Địa Cầu. Mà phải làm điều đó theo thời gian của Thiên Đàng. Như thế nhanh hơn. Giống như một năm, trở thành như là một giây, hoặc 10 năm trở thành một giây, tương tự như thế. Có thể lâu hơn. Tôi chỉ nói vài con số để quý vị có thể hiểu sự khác biệt.
Và làm điều đó bằng cách thức của Thiên Đàng, và với Linh Hồn và Lực Lượng của Minh Sư Tối Thượng đang hóa hiện trên Địa Cầu, với sự giúp đỡ của Minh Sư Tối Thượng trên Thiên Đàng Cao. Nói bằng ngôn từ của chính vị Minh Sư Tối Thượng, đó là “xa kia”, “ở Thế giới xa kia”. Đó là từ ngữ mà Ngài nói với tôi. Và trên hết, dĩ nhiên, nhờ Ân Điển và Lòng Từ Bi của Đấng Thượng Đế Tối Cao Nhất. Cần rất nhiều an bài, sắp xếp, và thương lượng – nếu có thể được thực hiện; như thế đó.