Dù họ có thực sự muốn bảo vệ đất nước của họ hay không, hay là họ chỉ dùng điều đó như một cái cớ để đàm phán, tôi không biết phải nói thế nào với họ nữa đây. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi cũng không muốn nói. Tôi không muốn cảm thấy gánh nặng trách nhiệm đối với quốc gia nào mà tôi khuyên họ nên từ bỏ vũ khí. (Dạ hiểu.) Nếu cả thế giới lắng nghe lời khẩn cầu hoặc lời khuyên của tôi và từ bỏ hoàn toàn tất cả vũ khí, thì thật tuyệt vời.
Nếu chúng ta hứa điều gì, thì điều đó phải được thực hiện. (Dạ đúng.) Vì vậy, thật nhục nhã cho phía Nga, cũng như phương Tây, nhất là những người đã ngăn cản Ukraine gia nhập NATO, và những người đã ký hiệp ước, bản ghi nhớ để bảo vệ Ukraine, trong trường hợp có bất kỳ cuộc tấn công nào. (Dạ.) Thật nhục nhã, họ làm một tấm gương rất xấu, họ đã gửi một tín hiệu rất xấu đến toàn thế giới. (Dạ. Đúng vậy ạ.) Tín hiệu như, nếu theo thế giới tự do, nếu quý vị làm bạn với họ, quý vị sẽ bị giết. Dù sao thì quý vị cũng sẽ bị bỏ rơi, cũng sẽ bị phản bội.
“Media Report from 60 Minutes Apr. 11, 2022 Scott Pelley (m): Sự tàn sát thường dân đáng lẽ có thể ngăn chặn được, Zelenskyy nói với chúng tôi. Ông thất vọng một cách cay đắng là Khối Đồng minh từ chối lập vùng cấm bay trên bầu trời Ukraine. Kiểu không hành động này đã khiến thế giới phải chịu đau khổ trước đây rồi.
Scott Pelley (m): Thưa Tổng thống, trong bài phát biểu trước NATO, ông nói, ‘Tất cả những người bị chết, họ chết tại vì quý vị. Vì sự yếu đuối của quý vị.’ Có phải ông nói rằng phương Tây chịu phần nào trách nhiệm cho những hành động tàn bạo này?
Scott Pelley (m): Ông ấy đã nói với chúng tôi:
His Excellency President Zelenskyy (m): Tôi nhớ, tất cả chúng ta đều nhớ, các sách viết về Đệ Nhị Thế Chiến và về ác quỷ trong bộ đồng phục, Adolf Hitler. Có phải những quốc gia đã không tham chiến phải chịu trách nhiệm ư? Những đất nước đã cho phép quân đội Đức hành quân khắp châu Âu. Thế giới có chịu trách nhiệm cho cuộc diệt chủng không? Có, có, có chứ. Khi quý vị có khả năng để đóng bầu trời. Phải, thật đáng sợ khi Thế Chiến có thể bắt đầu. Thật đáng sợ. Tôi hiểu điều đó, và tôi không thể gây áp lực lên những người này bởi vì mọi người đều sợ chiến tranh. Nhưng thế giới có chịu trách nhiệm cho điều này không, tôi tin là có. Phải, tôi tin vậy. Đứng trước gương mỗi ngày và tự hỏi bản thân, ‘Mình có thể làm điều gì hoặc mình không thể làm điều gì?’ Quý vị sẽ tìm thấy câu trả lời trong gương cho câu hỏi này và cho một câu hỏi khác: ‘Mình là ai?’ Đó là những gì tôi tin.”
Thấy đó, họ gây tai tiếng rất, rất xấu cho toàn thể phương Tây, cho cả thế giới tự do. (Dạ.) Và những người cộng sản, Nga, Putin, gây tai tiếng rất, rất xấu cho toàn thể cộng đồng cộng sản, các đồng minh của họ này nọ. Cả hai bên phải nên xấu hổ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Dội bom trên đầu người dân Ukraine và phá hủy nhà cửa của họ, khiến gia đình họ chết và bản thân họ bị tàn tật. Có một phóng viên của Fox News. Anh bị mất tứ chi và đôi mắt bị vấn đề này nọ trong trận chiến, bởi vì anh đến đó để tường trình. (Dạ đúng. Dạ.) Các ký giả khác cũng bị chết hoặc bị bắt cóc. Và rồi anh thậm chí mất cả tứ chi, anh nói anh cảm thấy thật may mắn, là đã ở đó, ở nơi nào đó. (Ôi chao.) Bất kỳ “đây” là ở đâu. Tôi không đọc hết, bởi vì tin đó khiến tôi hoảng sợ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Những người ngây thơ, vô tội, chỉ là phóng viên thôi, mà phải chịu đau khổ đến vậy. Làm sao anh lấy lại được chân tay của mình? (Dạ, Sư Phụ.) Cho nên cũng giống vậy đối với nhiều binh lính Ukraine hoặc Nga. Làm sao họ chắp vá lại đời sống của họ đây? Nói quý vị hay, đó là lý do thức ăn không còn mùi vị, và giấc ngủ không đến với tôi. Thiền thì chỉ tàm tạm. Trời ơi. Đó là điều tệ nhất có thể xảy ra – là tôi không thể thiền tốt. Lúc nào tôi cũng cầu nguyện.
Anh hỏi một câu, phải không? (Dạ.) Đó là gì? (Ồ, con chỉ hỏi về ngân sách quốc phòng.) Phải, phải. Dĩ nhiên, [nếu không có] sẽ tốt hơn. Tôi bảo quý vị nhiều lần rồi, tôi nói về điều đó rất nhiều lần. Với tất cả số tiền mà đã chi tiêu cho chiến tranh, hoặc vũ khí, thì chúng ta đã có địa đàng tại thế rồi. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Thấy đó, tôi thật sự rất muốn nói với mọi người, nói với tất cả chính phủ trên thế giới; xin đừng có vũ khí nữa. Và hãy dành tất cả số tiền đó để giúp người nghèo, để có trường học tốt hơn, đường phố tốt hơn, cầu phà tốt hơn, dinh dưỡng tốt hơn cho người dân. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng bây giờ, tôi không biết phải nói thế nào với họ nữa, bởi vì bằng cách gây chiến ở Ukraine, cho dù Putin thua, thì điều này cũng đã tạo một cú sốc chấn động toàn thế giới tới các nước nhỏ hơn, những nước mà thế giới đã cố gắng hết sức trong nhiều năm qua để thuyết phục họ từ bỏ vũ khí, hoặc bỏ năng lượng hạt nhân. (Dạ.)
Giờ đây, họ có tất cả lý do để phát triển vũ khí hạt nhân, hoặc để giữ lại vũ khí của họ; hoặc họ sẽ không bao giờ từ bỏ, vì lo ngại sẽ bị rơi vào [hoàn cảnh] bất hạnh và đau khổ như Ukraine, vì Ukraine đã từ bỏ vũ khí hạt nhân. Và bây giờ, Ukraine đã yếu đi, hoặc có vẻ yếu hơn. (Dạ đúng.)
Tôi không nói về tinh thần của họ, tôi đang nói về vị thế của họ. Điểm mạnh mà họ có thể dùng để thương thuyết. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi đang nói về thế ảnh hưởng mà Putin, bằng cách gây chiến ở Ukraine, là gửi thông điệp đến mọi người, đến tất cả các quốc gia rằng, “Nếu có vũ khí mạnh, nếu có vũ khí hạt nhân, quý vị sẽ có thế mạnh. Quý vị sẽ có lợi thế lớn hơn những quốc gia khác.” (Dạ, thưa Sư Phụ.) Cho nên họ sẽ dùng mục đích đó, dù họ chân thật hay không, hoặc lợi dụng tình hình này và tiếp tục chế tạo kho vũ khí hạt nhân của họ, hoặc thậm chí là vũ khí hiện đại hơn, các loại vũ khí khác, để phản công, phòng khi. (Dạ.) Hoặc ít ra để nói với các quốc gia khác, “Đừng đến gần. Chúng tôi sẵn sàng. Chúng tôi có mọi thứ để phòng thủ. Chúng tôi có mọi thứ để phản công cuộc xâm lược của các người.” (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ hiểu.)
Dù họ có thực sự muốn bảo vệ đất nước của họ hay không, hay là họ chỉ dùng điều đó như một cái cớ để đàm phán, tôi không biết phải nói thế nào với họ nữa đây. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi cũng không muốn nói. Tôi không muốn cảm thấy gánh nặng trách nhiệm đối với quốc gia nào mà tôi khuyên họ nên từ bỏ vũ khí. (Dạ hiểu.) Nếu cả thế giới lắng nghe lời khẩn cầu hoặc lời khuyên của tôi và từ bỏ hoàn toàn tất cả vũ khí, thì thật tuyệt vời. (Dạ.)
Nhưng nếu chỉ một bên từ bỏ, một bên nhỏ hơn từ bỏ, hoặc một bên từ bỏ và bên kia không từ bỏ, thì họ sẽ tự đặt mình vào tình thế nguy hiểm. (Dạ, đúng vậy.) Họ sẽ cảm thấy dễ bị tấn công bất cứ lúc nào – không bao giờ biết được. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Giống như bỗng nhiên, Nga xông vào chiếm Crimea và chiếm toàn bộ hai khu vực này. Một là Donetsk và một là... (Luhansk.) Hai khu vực này, bất ngờ như thế đó. Bất thình lình, Nga chỉ chiếm Crimea của Ukraine, không vì lý do gì cả. (Vâng.) Với lý do là người dân trong vùng này đã hỏi, đã yêu cầu Nga đến. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Có thể, nhưng có lẽ không. Chỉ là cái cớ để xông vào và giật lấy thứ gì đó của một nước khác, chỉ vì ông thấy thích hoặc ông tức giận, bất kỳ điều gì.
Nhưng ông không thể làm vậy được. Đó là đất nước của người ta. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Một đất nước có chủ quyền, đất nước tự do. Và đất nước mà quốc gia ông ta đã ký, đóng dấu và hứa sẽ bảo vệ, cách đây không lâu. (Dạ đúng vậy.) Được cả thế giới chứng kiến. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vậy đây là một điều rất xấu xa, rất, rất hèn hạ. Hạ cấp.
Vì vậy, Nga phải nên xấu hổ, và đừng tiếp tục xông vào, viện hết lý do này đến lý do khác chỉ để chiếm một quốc gia như thế, quốc gia mà không hề làm gì sai trái với quốc gia của ông ta hoặc với cá nhân ông ta. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đó là rất hạ cấp. Tôi không xin lỗi khi nói như vậy. Quý vị biết tôi mà, tôi không giấu giếm. (Dạ hiểu.) Tôi không giấu giếm.
Tôi nghĩ tôi sẽ thành một nhà ngoại giao rất dở. Hy vọng không có nước nào thuê tôi. Mà tôi cũng sẽ từ chối. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì tôi không biết “bợ mông.” (Dạ hiểu.) Tôi không biết cách. Có lẽ tôi sẽ có nhiều đệ tử hơn nếu tôi là một nhà ngoại giao. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng tôi nói thẳng thừng. Tôi chỉ xắt nhỏ rau quả để xay sinh tố gì đó. Nhưng tôi không nói nhỏ nhẹ để “bợ mông.” (Dạ, Sư Phụ.) Vì bất cứ lý do gì.
Câu hỏi của quý vị rất hay. Tôi mừng là quý vị đã hỏi. Chỉ là, bây giờ tôi không thể nói với bất cứ ai, “Hãy có hòa bình, đừng có vũ khí.” Bởi vì tôi sẽ chịu trách nhiệm cho hòa bình hay chiến tranh của họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi không thể chịu trách nhiệm cho một quốc gia hay bất kỳ quốc gia nào. Tôi vì cả thế giới. Vì vậy, bất cứ điều gì tôi nói, tất cả đều công bằng và bình đẳng. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Tuy nhiên, thật đáng tiếc. (Dạ.) Chúng ta tiêu quá nhiều tiền để phá hủy thay vì xây dựng. (Dạ. Đúng vậy ạ.) Và toàn thể thế giới; quá nhiều, tôi nghĩ, có lẽ hàng tỷ người vẫn còn nghèo. (Dạ.) Như vậy là không đúng, thế giới hoàn toàn không đúng. Và chúng ta tiêu quá nhiều tiền vào việc gây ra đau thương, khổ sở, chia ly, chết chóc, phá hủy, thương tật, giết chóc và làm con người tàn tật.
Chính đồng loại của mình. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ăn, giết người-thân-động vật chưa đủ, chúng ta còn muốn giết nhiều hơn, thậm chí giết người. Và nuốt đất của họ hoặc chiếm quốc gia của họ, cướp tài sản của họ, tiền của họ, tài chính của họ. Tất cả những điều đó đều không tốt. (Dạ, thưa Sư Phụ.)