Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Thượng Đế Sẽ Tha Thứ Cho Chúng Ta Nếu Chúng Ta Tha Thứ Cho Người Khác Phần 7/9

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Vua cũng vừa lên ngôi chưa được bao lâu. Hãy để cho ông yên. Giúp ông cai quản, [giúp ông] làm những gì ông có thể. Vì Vua không phải là người có thể làm tất cả mọi việc trong quốc gia. Ông không thể thay đổi hệ thống luật pháp, hoặc bênh vực, hoặc làm cho quý vị giàu, và những thứ như thế. Đó là việc của chính phủ, của thủ tướng và nội các của thủ tướng. Vua chúa dù sao cũng là những vị đại sứ cao nhất và có địa vị lớn nhất, nhà ngoại giao tối cao của đất nước.

Hãy tưởng tượng nếu đó là quý vị. Nếu quý vị mất đi người mình yêu thương như thế. Tôi cảm thấy như vậy đó – như thể tôi mất đi người mà tôi thương yêu. Giờ quý vị hiểu chưa? (Dạ hiểu. Vâng, chúng con hiểu.) Đó là lý do tôi khóc hoài – vì tôi cảm nhận những gì họ cảm nhận. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi chỉ tưởng tượng nếu đó là tôi. Và cảm giác cũng như thế. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Tôi ghét xen vào và can thiệp vào chiến tranh và mấy thứ đó, bởi tôi cũng lôi mình vào nguy hiểm. Chuyện chính trị, chuyện chiến tranh – mình mạo hiểm mạng sống, dù mình không ở trên chiến trường. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Tôi mạo hiểm mạng sống của mình, bởi vì tôi không thể chịu nổi. Tôi phải lên tiếng, để biết đâu lời nói của tôi có ý nghĩa gì đó hoặc giúp được ai đó, hoặc tối thiểu an ủi những nạn nhân chiến tranh. (Dạ, thưa Sư Phụ. Đúng ạ.) Nhưng dù cả triệu năm, tôi cũng không bao giờ muốn lôi mình vào lĩnh vực nguy hiểm – như chiến tranh và chính trị. Quý vị hiểu, phải không? (Chúng con hiểu, thưa Sư Phụ. Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ, Sư Phụ.)

Ồ, nhưng sao tôi lại nói về điều này? Quý vị hỏi câu khác, câu hỏi về trứng, phải không? (Dạ vâng. Về hoàng gia – họ đã công kích hoàng gia Anh.) Ồ, phải. Ngoài ra, những người lại đi ném trứng vào Vua, họ không nên. Tôi đoán họ chỉ là những nhà hoạt động, hoặc bị ảnh hưởng bởi những nhà hoạt động chống hoàng gia, đại khái như vậy. (Dạ.) Nhưng họ nên vui là được làm người Anh, được ở Anh. Ít ra, không ai sẽ hỏi họ: “Quý vị từ đâu đến?” Và xúc phạm quý vị. Hoặc khiến quý vị cảm thấy như mình quá khác biệt. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Trời ơi. Họ nên biết ơn là họ may mắn được sinh ra trong một chủng tộc vương giả như thế, trong một đất nước tự do, một đất nước dân chủ. Họ có hầu hết mọi thứ họ cần, nếu họ làm việc chăm chỉ. Và chính phủ thậm chí còn cung cấp các lợi ích an sinh xã hội nữa. Chứ không phải để họ chết đói ngoài đường. Có quy chuẩn nghèo – nếu họ cần, chính phủ sẽ trợ cấp cho họ.

Và ở Anh, nếu quý vị vừa mới sinh con, họ sẽ cung cấp sữa miễn phí hàng ngày. Ừ, sữa bò, dĩ nhiên rồi, nhưng miễn phí. Một loại tốt. Tốt nhất. Mỗi ngày, miễn phí. Và nếu không làm việc đủ chăm chỉ, nếu không có đủ công việc, hoặc nếu là người mẹ đơn thân, hoặc không có đủ tiền trong ngân hàng, thì [chính phủ] cũng cấp cho quý vị tiền hàng tuần hoặc hàng tháng. Còn tùy. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Một thời gian dài kể từ khi tôi đến Anh. Nhưng nó đã như thế. Nó vẫn như vậy.

“Excerpt from the documentary ‘Benefits Britain’ (courtesy of Only Human) Narrator (f): Đây là cô Heather Frost, 37 tuổi, một người mẹ lãnh được khoảng 900 bảng Anh trợ cấp mỗi tuần cho cô và các con cô. Một gia đình siêu lớn này ở Gloucestershire nhận được trợ cấp nhiều gấp ba lần thu nhập điển hình của gia đình ở Anh.

Heather (f): Hệ thống phúc lợi được thiết lập là để giúp người dân mà không thể ra ngoài làm việc.

Narrator (f): Trong chương trình Trợ Cấp của Anh ngày nay, khoảng hai phần ba số hộ gia đình nhận được các khoản trợ cấp. Nhưng ít gia đình nhận được trợ cấp lớn vậy như với gia đình của Shores. Có tổng cộng 14 trẻ em, và người bố là anh Tom Shore, 39 tuổi. Và năm đứa con chào đời từ khi anh Tom nghỉ việc 10 năm trước. Các khoản trợ cấp hiện giờ đã trả các chi phí, nên Tom, Stacy và các con nhận hỗ trợ thu nhập, tín dụng thuế cho trẻ em, và trợ cấp cho trẻ em. Hai trong số các con của họ được đăng ký là bị khuyết tật.

Tom (m): Đây là thuốc men cho Kenan.

Narrator (f): Đó nghĩa là cũng có trợ cấp cho người chăm sóc và cho người khuyết tật. Cộng tất cả lại, thì chúng tôi nghĩ là khoảng 70.000 bảng Anh một năm để gia đình này sinh sống. Và một phần của thỏa thuận là căn nhà kiểu Victoria có tám phòng ngủ được trả tiền bởi chương trình Trợ Cấp Nhà Ở.

Tom (m): Luôn luôn sẽ có người ngoài kia nói rằng: “Chúng tôi không nhận được gì từ chính phủ”. Tiền chu cấp đủ để sinh sống, nếu mình có thái độ đúng đắn.”

Ý tôi là, dĩ nhiên, họ sẽ không mua một cung điện hoặc để quý vị sống trong cung điện, nhưng họ để quý vị sống. Ít ra quý vị sống sót. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Họ giúp quý vị vượt qua thời kỳ khó khăn tới khi quý vị có thể đứng lên trở lại. Như là, em bé của quý vị lớn lên khỏe mạnh hơn và rồi quý vị có thể có nhiều thời gian hơn để đi làm. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vậy điểm chính là dĩ nhiên ở Anh, quý vị có quyền nói lên ý kiến của mình, nhưng quý vị có thể viết trên báo hoặc có một buổi phỏng vấn hay gì đó, hoặc có thể viết thư cho Hoàng gia. Tôi không biết liệu Vua có đủ thời giờ để đọc bất cứ gì hay không.

Nhưng Vua chỉ là một vị vua. Ông thừa kế ngai vàng cho dù ông có thích hay không. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vậy thì, tại sao lại chống ông ấy? Tôi chẳng biết nữa. Cho dù vì nghèo khó này nọ – đó không phải là lỗi của vua. Ông không thể làm được gì nhiều. Dù ông ấy cho đi tất cả tài sản mà ông có, thì vẫn không giải quyết được vấn đề 100%. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và nếu người ta vẫn còn trẻ và khỏe mạnh, thì họ có thể đi tìm bất cứ công việc nào để kiếm tiền. Có thể không nhiều [tiền], nhưng họ có thể sống sót. (Dạ.)

Tôi đã kể cách đây mấy năm, hoặc vài ba năm trước, mà không xấu hổ, rằng tôi đã làm nghề rửa chén bát trong một nhà hàng. Rửa bát đĩa, xoong nồi để kiếm tiền. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ví dụ vậy. Và làm nghề dọn phòng trong một khách sạn. Tôi kiếm đồng tiền lương thiện, vì cha mẹ tôi không có nhiều tiền để chu cấp cho tôi hoài. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thật ra, chính tôi là người gửi chút tiền về nhà. Sau chiến tranh, hoặc trong thời chiến, không có nhiều để mọi người sinh sống. Nghèo đói tràn lan. Chiến tranh đã phá hủy nhiều thứ và hạn chế công việc của họ, đủ thứ. Và cha mẹ tôi đã lớn tuổi rồi. (Dạ.) Trong thời chiến và sau chiến tranh cũng vậy. Nên tôi đã gửi chút tiền, trong khả năng của tôi. Tôi cũng gửi thuốc men này nọ.

Được rồi, Vua cũng vừa lên ngôi chưa được bao lâu. Hãy để cho ông yên. Giúp ông cai quản, [giúp ông] làm những gì ông có thể. Vì Vua không phải là người có thể làm tất cả mọi việc trong quốc gia. Ông không thể thay đổi hệ thống luật pháp, hoặc bênh vực, hoặc làm cho quý vị giàu, và những thứ như thế. Đó là việc của chính phủ, của thủ tướng và nội các của thủ tướng. Vua chúa dù sao cũng là những vị đại sứ cao nhất và có địa vị lớn nhất, nhà ngoại giao tối cao của đất nước. Nhà ngoại giao uy tín nhất của đất nước. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Họ làm việc rất chăm chỉ. Họ làm việc rất vất vả. Hãy tưởng tượng, họ phải dậy sớm, họ phải trang điểm, tìm đôi vớ, tìm cà vạt, và một số người phải giúp họ, và có thể họ không tìm được cái mà họ thực sự thích, và đủ mọi chuyện. Và họ vẫn cần phải đi ra ngoài, mỉm cười với báo chí và bắt tay với một số người của quốc gia khác, dù họ không thích – vì thế, họ thậm chí bị nhiễm COVID-19 vào lúc đầu. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nữ hoàng bị nhiễm COVID. Vua Charles bị nhiễm COVID, và Hoàng tử William cũng vậy, v.v.

Thực sự họ làm việc rất vất vả. Và Nữ hoàng thậm chí còn trả thuế. Tôi không biết Vua Charles có trả thuế nữa không, nhưng vài năm trước Nữ hoàng đã yêu cầu chính phủ rằng bà cũng nên đóng thuế nữa. Và họ làm việc rất vất vả, rất vất vả. Không phải ai cũng làm được việc của họ. Chính tôi cũng không muốn làm công việc của họ. Tôi không nghĩ mình sẽ vui khi trở thành Công nương Catherine xứ Wales hoặc ngay cả là Vua Charles, hoặc Hoàng hậu – bất cứ ai, v.v. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi sẽ không luôn luôn thích… Đối với tôi, có thể không tự nhiên. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Khi lần đầu tiên đảm nhận công việc làm Minh Sư này, tôi rất ngại ngùng. Tôi đã cố gắng hết sức để không ngại. Tôi nói chuyện với chính mình trong gương. Tôi nói: “Mình sẽ nói thế này, nói thế kia. Và mình cầu nguyện khẩn thiết trước khi đi”. Ngoài mặt tôi tỏ vẻ can đảm, nhưng bên trong thực sự rất rụt rè. Và tôi nhớ lần đầu tiên có người hỏi tôi một câu hỏi về tình dục – ôi, chỉ nghe từ đó thôi, tôi đã đỏ bừng khắp người rồi. Tôi cảm thấy rất mắc cỡ, quá mắc cỡ, quá mắc cỡ. Nhưng rồi tôi can đảm và cố gắng trả lời, nhưng bên trong không cảm thấy can đảm lắm. (Dạ hiểu.) Bây giờ lớn tuổi hơn nên tôi làm công việc của mình tốt hơn, nhưng tôi vẫn không muốn phải đối diện với mọi người và nói, mặc đẹp, trang điểm, đủ thứ. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)

Làm công chúa, hoàng tử hoặc vua – ôi, có rất nhiều việc phải làm, rất nhiều việc giấy tờ phải lo liệu, rất nhiều thứ mà có thể khiến quý vị khó chịu – mà vẫn phải làm, vẫn phải tiếp tục mỉm cười. Dù quý vị chỉ nổi giận một chút, cả thế giới sẽ biết về điều đó. (Dạ.) Bởi vì truyền hình sẽ phát sóng, báo chí sẽ in ra, và sau đó họ cứ đổ thêm dầu vào lửa. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không cần biết là hôm đó quý vị mệt, và hôm đó quý vị đã tử tế và kiên nhẫn đủ rồi. Đây là vấn đề. Khi giàu có và nổi tiếng, quý vị cần rất nhiều người làm việc cho mình, và không phải ai cũng hợp với mình. Quý vị thấy đó, thậm chí cha mẹ không phải lúc nào cũng hợp với mình, con cái, vợ, người yêu, hoặc bạn bè cũng không hợp với mình. Quý vị đôi khi có nhiều vấn đề. (Dạ, Sư Phụ.)

Và các nhân viên, đội ngũ làm việc trong Hoàng gia, dĩ nhiên, cố gắng hết sức để làm hài lòng Nữ hoàng, Đức Vua, nhưng họ không phải lúc nào cũng biết làm điều gì là tốt nhất. Họ cố gắng hết sức, nhưng điều đó không có nghĩa là tốt nhất cho Vua. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và những nhân vật này cũng lo lắng vì họ là vua, họ là hoàng hậu. (Dạ.) Và họ cảm thấy bản thân họ cũng chỉ là người hầu hoặc người hầu phụ. (Dạ.) Họ cảm thấy như thế. Đó chỉ là một công việc, nhưng là công việc tối cao trên thế giới, phục vụ những người cao quý nhất trong nước và thậm chí là một trong những nước cao quý nhất thế giới. Cho nên, họ cũng lo lắng. Họ không thể suy nghĩ thấu đáo. Họ không thể làm cho tốt. Và khi bị giới hạn về thời gian mà người giúp việc, trợ lý, người trong nhà lại không giúp quý vị đúng cách, không chọn trang phục phù hợp và làm một cách vụng về, thì dĩ nhiên quý vị sẽ mất bình tĩnh. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Ngày đầu tiên làm vua, và ông ấy phải ký giấy tờ quan trọng, mà họ để một cây bút rỉ mực ở đó. Và khi ông cầm nó lên, mực dính đầy tay ông, thay vì viết bằng bút đó, ví dụ vậy. (Dạ.) Và ông vừa mới mất thân mẫu, và ông lo âu. Đó là một công việc mới. Và có lẽ ông đã nhiều ngày không ngủ và đứng thẳng đàng trước Nữ hoàng quá cố… Nên - mệt mỏi. Không còn dũng cảm nữa. Các dây thần kinh căng ra, căng đến giới hạn rồi. Có lẽ ông ăn không ngon, ngủ không yên và mệt mỏi.

Ông cũng đã lớn tuổi, hơn 70 tuổi rồi. (Dạ, thưa Sư Phụ. Đúng vậy, thưa Sư Phụ.) Và ông cũng là con người. Nhưng rất khó được tha thứ nếu quý vị là người hoàng gia và là vua – vua thì lại càng ít được tha thứ nhất. Họ kỳ vọng vua phải như cách họ muốn. Chứ không phải như con người, có yếu điểm, phạm sai lầm và có sự mệt mỏi của con người về thể xác và mệt mỏi về tinh thần, và đủ thứ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Và tôi cũng nhìn thấy Vua, không biết ông có khỏe không, nhưng có khi khuôn mặt ông trông rất đỏ và có khi tay ông trông rất sưng và đỏ. Nên tôi lo lắng, có lẽ ông cũng không được khỏe. Và tất cả những căng thẳng đó đè nặng lên một người. Mọi người đều ngưỡng mộ ông, mong ông như thế này, làm như thế kia. Nhưng ông là con người và ông chỉ là một người – chỉ là một vị vua. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Vì vậy, mọi người nên có thái độ ủng hộ và cảm thông hơn.

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android