Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Ăn cá làm suy yếu hệ sinh thái của Địa Cầu rất nhiều. Người ta chứng minh rằng đánh cá mòi quá mức đã tạo ra nhiều vùng chết. Bởi vì cá hiện hữu ở đó là có lý do. Họ hiện hữu ở đó là để cho biển, tạo sự sống cho những loài khác hoặc làm sạch môi trường. Bất cứ chủng loài nào Thượng Đế để lại trên Địa Cầu đều có việc để làm. Các chủng loài có việc để làm. Giống như loài người, chúng ta có việc để làm. Thú vật cũng có việc để làm. Ngay cả cá nhỏ như cá mòi, họ có việc để làm. Chỉ là nhiều người vô minh, nghĩ rằng đó chỉ là con cá nhỏ, dù sao cũng không giúp ích, họ vô dụng. Họ không vô dụng. Người ta nghĩ họ vô dụng, cho nên bắt họ lên và ăn. Nhưng họ vô cùng hữu dụng cho hệ sinh thái của chúng ta, cho sự lành mạnh của Địa Cầu, và sau đó là cho sức khỏe của con người và muôn loài trên đó.Nếu chúng ta nói rằng hệ sinh thái biển đang nương vào quần thể cá để được quân bình, thì những hệ sinh thái đó hiện giờ vô cùng mất quân bình. Các khoa học gia ước tính rằng hơn 90% cá lớn của đại dương đã biến mất trong 50 năm qua do việc đánh cá thương mại. Họ cảnh báo rằng với tốc độ đánh cá hiện thời, sẽ có một sự sụp đổ toàn cầu của tất cả loài bị đánh bắt trước năm 2050, và cho biết rằng những nỗ lực phục hồi cần được bắt đầu lập tức.Tiêu thụ thịt có tác động phá hoại khổng lồ đến đa dạng sinh học, đa dạng sinh học rất cần thiết cho Địa Cầu vận hành và do đó nó phải được bảo tồn. Cho dù nhỏ ra sao, mỗi chủng loài đều có vai trò để giúp cân bằng hệ sinh thái của chúng ta, khoa học đã chứng minh điều đó. Và tuy vậy, sự tiêu thụ cả cá lẫn thịt thú vật vẫn tiếp tục và đang tàn phá đa dạng sinh học trên khắp toàn cầu. Trong các đại dương và sông ngòi nước ngọt, biết bao nhiêu loài cá đã bị mất đi, với toàn bộ môi trường thủy sinh như rạn san hô bị tiêu hao bởi những cách hành nghề như là đánh cá bằng lưới cào và thuốc nổ.Nếu cá tiếp tục bị đánh bắt khỏi đại dương, thì biển sẽ trở nên trống không như sa mạc. Năm 2006, một đội khoa học gia và kinh tế gia quốc tế phát hiện khoảng 1/3 số lượng cá trong đại dương đã không còn nữa do việc đánh bắt cá, ô nhiễm và các nguyên nhân khác từ con người gây ra. Họ cảnh cáo rằng nếu không chặn đứng vấn đề suy giảm cá nghiêm trọng này thì đến năm 2048, các đại dương sẽ không còn cá nữa. Không còn bao lâu nữa. Một tương lai không xa với chúng ta. Sự sinh tồn của bản thân chúng ta sẽ bị đe dọa nếu vẫn tiếp tục tiêu thụ cá, bởi vì đại dương tạo ra ½ lượng dưỡng khí trên thế giới, và cá đóng vai trò quan trọng trong hệ sinh thái hải dương, nơi tạo ra dưỡng khí cho chúng ta.Cá voi, quý vị biết đấy, "những chú cá" to khổng lồ hiền lành ở biển cả, họ cứu rỗi thế giới của chúng ta, giúp tiết kiệm ôxy. Họ giữ ôxy trong cơ thể trong một thời gian dài, và họ [giúp] sản xuất ôxy cho thế giới của chúng ta. Tưởng tượng được không? Ấy vậy mà vẫn còn một số người đang săn bắn họ để làm thức ăn! Ngụy biện bằng các lý do như nghiên cứu khoa học. Chúng ta phải làm nghiên cứu khoa học gì với loài cá đã tồn tại, ý tôi là, hàng trăm ngàn năm nay ở biển khơi đây? Nếu chúng ta không động chạm đến họ, mặc kệ họ, Thượng Đế chăm sóc họ.Trái ngược với những gì nhiều người tin tưởng, cá có trí khôn, hiểu biết, và thậm chí có thể cảm nhận năng lượng tích cực! Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư đã chia sẻ một trong những cuộc gặp gỡ thú vị với cá của Ngài và giải thích tại sao cá lại thích gần gũi với người tu hành.Chuyện xảy ra khi chúng tôi cũng đang ở Bình Đông. Tất cả cá đều bơi lên mặt nước và nhảy múa. Đúng vậy! Họ tỏa sáng. Ở Bình Đông, lúc mới đến, chúng tôi đi xuống để rửa mặt và tay. Cá ngay lập tức bơi lên mặt nước. Trời ơi! Có quá nhiều cá đến nỗi cả hồ nước sáng bừng lên! Lần nào cũng vậy! Cá thích tụ tập quanh chúng tôi. Họ hiểu, Phật Tánh bên trong của họ hiểu. Phật Tánh của họ và của chúng ta giống hệt nhau. Không có Phật Tánh bên trong, họ không thể cử động và cũng vậy chúng ta không thể đi lại hay suy nghĩ. Sự khác biệt duy nhất là cá không thể suy nghĩ như chúng ta. Cấu trúc não bộ của họ và của chúng ta khác nhau nên họ không thể suy nghĩ. Nhưng tâm thức bên trong của họ có khả năng nhận biết ai tốt với họ. Khi ở gần bên chúng ta, họ cảm thấy rất hoan hỷ. Đó là lý do họ đến với chúng ta.Cá cũng thông minh và mẫn cảm không tưởng. Khoa học gia Do Thái dạy một số cá lấy thức ăn bằng cách nghe một âm thanh đặc biệt, và sau 5 tháng cá vẫn còn nhớ những gì họ học được. Tưởng tượng được không? Và đây là chưa nói đến những lợi ích khổng lồ mà các bạn thú này có thể mang lại cho đời sống và nhà cửa của con người, kể cả cá.Thưa Sư Phụ, con tự hỏi, thú vật có biết vấn đề của hâm nóng toàn cầu và khí hậu thay đổi không? Họ có làm gì để giúp chúng ta cứu Địa Cầu tuyệt đẹp này không? Cảm ơn Sư Phụ.Thú vật, dĩ nhiên, họ biết về điều đó. Họ cố gắng tối đa để gióng lên tiếng chuông cảnh tỉnh, và cảnh báo bằng bệnh tật, và ngay cả việc chết hàng loạt, nhưng tôi không biết bao nhiêu người chúng ta lắng nghe. Một số cá thậm chí đi lên trên bãi biển, hàng trăm con cùng một lúc, đang chết ở đó. Vô số dấu hiệu khác trong thiên nhiên, vô số dấu hiệu của thú vật, nhưng chúng ta phải lắng nghe. Không phải thú vật, mà là chúng ta. Thật không may, nhiều người ngày nay vẫn đi câu cá như là thú tiêu khiển, không nhận thức được rằng cá là loài có cảm giác giống hệt như chúng ta.“Một người có tạo nhân quả xấu (nghiệp quả) khi họ đi câu cá không?” Dĩ nhiên, quý vị sẽ nhận rất nhiều nhân quả xấu (nghiệp quả). Hoặc quý vị nghĩ sao? Cá sẽ nhận nhân quả xấu (nghiệp quả) hay sao? Chắc chắn, nếu quý vị đi câu cá, dĩ nhiên, quý vị tạo nhân quả nặng (nghiệp quả) bởi vì quý vị chấm dứt sự sống của một sinh vật, khi thời điểm của nó chưa tới, khi nó chưa chết tự nhiên bởi Thiên ý. Bất cứ khi nào dứt một sự sống, bằng ý chí của mình, chúng ta tạo ra gánh nặng cho linh hồn mình, và rất khó cho chúng ta xóa điều đó đi sau này.Dù sao cá không phải là rau cải. Đó là thịt. (Dạ.) Đó là thịt của cá. Đó là chất đạm động vật. Chúng ta không thể nói cá là thực vật, phải không? Hoặc rau cải? Không.Nếu chúng ta thật sự ước thấy sự hòa hợp chân thật nảy sinh giữa con người, thú vật, thiên nhiên và Thiên Đàng, thì chúng ta phải hài hòa, phải sống trong hòa hợp, và cũng hành động trong hòa hợp, kể cả việc ăn trong hài hòa mỗi lần chúng ta lên bàn ăn. Hòa bình, lòng từ bi, sự khoan hồng bắt đầu trên đĩa ăn của mình.Chúng ta không thể thật sự gọi mình là hài hòa nếu mỗi bữa ăn là kết quả của bàn tay nhuốm đầy máu thú vật vô tội, làm hại môi trường và sát hại Địa Cầu mà chúng ta đang sống. Chúng ta làm sao có thể gọi một bữa ăn tối có cá là hài hòa, khi có cái chết từ từ và đau đớn do ngạt thở tập thể đã phải xảy ra để mang con cá đó lên đĩa ăn của mình? Mọi kinh điển đều nói rằng chúng ta nhận những gì mình đã ban cho, hoặc gieo nhân gì, gặt quả đấy.