Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Sự Giúp Đỡ Và Tình Thương Vô Điều Kiện Là Giải Pháp, Phần 12/12

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

À, tôi cũng không muốn đi, nhưng tôi phải đi. Tôi có công việc. Biết làm sao đây? (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ đã thương chúng con.) Thương quý vị. (Thương Sư Phụ.) Cảm ơn. Cảm ơn tình thương của quý vị. Cảm ơn. Tôi muốn ở lại mãi. Chỉ là tôi có công việc, và quý vị cũng có công việc. Phải về nhà.

Ồ, chạy như vậy quá mệt cho quý vị. Chúng ta lấy xe golf được không? Bảo họ đi xe golf đến. (Lái xe golf đến đó.) Hoặc là quý vị lái xe đến đó đón họ. Đúng rồi. Thông minh chưa. Thấy không? Anh “Mũi Tẹt” vẫn luôn giỏi. Anh ấy như thế này là vì từ nhỏ đã thương Sư Phụ. Từ khi còn nhỏ, anh ấy đã thương tôi rất nhiều. “Con muốn gặp Sư Phụ; con phải gặp”. Lúc đó mới hai tuổi, chưa nói được gì nhiều, mà đã mè nheo muốn gặp tôi. Này, đúng vậy. Vì nếu tôi qua đó, quý vị chạy cũng mệt lắm. Quý vị có thể dùng xe này để đón họ. (Xin cảm ơn Sư Phụ. Thương Ngài.) Cảm ơn quý vị. (Cảm ơn Sư Phụ.) Lát nữa có bánh quy (thuần chay) cho quý vị. Quý vị ổn chứ? (Dạ ổn.) Có lẽ ngồi một lát ở phía sau. Ngồi một lát. Những người đang quỳ… (Đội quay phim cũng muốn.) Anh ngồi đây vẫn có thể chìa [mi-crô] tới cho tôi nói. (Dạ không sao ạ.) Thấy quý vị quỳ, tôi khó chịu lắm.

Ồ, hôm nay có nhiều người quá. Thấy không? Mọi người tụ tập đông đúc để xem màn trình diễn. Quý vị đang xem màn trình diễn. Họ không chịu đi ăn. Đi ăn đi! Đi ăn đi! Họ phớt lờ tôi. Họ không bận tâm. Vô dụng thôi. Sao quý vị không đi ăn? Quý vị no rồi hả? Không đói. Không đói, không khát, không mệt, nên không chạy. Người quay phim hả? Phải không? Không à? (Mấy người kia đi đón họ.) Người quay phim nào ở gần đây có thể đến. Mấy người quay phim, ra nào. Mấy người quay phim, và… À, đúng rồi, thông dịch viên. Người quay phim và thông dịch viên, hãy ra nhanh lên. Vậy thì chúng ta hãy đi từ từ đến phía đó, nhé? Được không? (Dạ được.) Quý vị từ từ đến, không cần phải vội. Tôi sẽ đi rất chậm. Họ vẫn chưa ra. Tôi lo nếu tôi đi nhanh quá, quý vị chạy sẽ mệt. Không biết tôi có thể làm hộ pháp như quý vị không. Ngày nào quý vị cũng phải chạy như thế, và còn… À? Ai? Máy quay? (Dạ.) Cẩn thận! Chỉ có hai? Được, được. Đến đây, đến đây. Cảm ơn, cảm ơn. Chuyện gì vậy? Đến đây. Thông dịch viên, đi từ từ. Từ từ. Tôi không sao, tôi đang đợi. Tôi đang đợi. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Tôi sẽ gặp họ ở nửa đường. Được rồi. Đến đây. Đến với má nào. Thôi khỏi, anh ấy đã đến rồi. Để yên anh ta. Hoàn toàn bất hợp pháp.

(Con sẽ đi lấy thêm ngay.) Anh đi lấy cái gì? Này, này. (Dạ đồ ăn [thuần chay] gia trì.) Đừng lấy nữa. Đủ rồi. (Dạ mới.) Vậy được. Đưa cho họ một ít. Vì họ đã nhìn thấy rồi, thì đưa cho họ. Họ đang ở đây thì đưa cho họ. Cho mỗi người họ lấy vài cái. Quý vị lấy một, hai cái nhé? Cảm ơn. Cảm ơn. Ồ, nhiều quá vậy. Chỉ vài đống này… một chút thôi. Không sao. Phần còn dư có thể để lại cho người khác. Đưa cho họ một ít ở đây. Quý vị tự lấy vài cái đi. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Cảm ơn Ngài.) Hết rồi hả? Lấy bánh quy (thuần chay). Quý vị chưa lấy à? (Dạ chúng con lấy rồi.) Hai cái là được rồi. Tượng trưng thôi. Cảm ơn quý vị. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Hết rồi hả? Có lẽ thế thôi. Tốt rồi. Vậy bà lão đi đây. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Cảm ơn quý vị. (Thương Sư Phụ.) (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Tạm biệt Ngài.) Cảm ơn quý vị. Mấy ngày nay quý vị làm việc rất bận. Cảm ơn quý vị. Công đức vô lượng. (Xin tạm biệt Ngài.)

Nhìn tôi không chán sao? (Dạ không bao giờ.) (Tạm biệt Ngài.) (Kính chào Sư Phụ.) (Sư Phụ, con thương Ngài.) (Xin Sư Phụ bảo trọng.) (Kính chào Sư Phụ.) (Sư Phụ, con thương Ngài.) (Con thương Ngài. Thương Ngài.) (Thương Sư Phụ.) (Kính chào Sư Phụ.) (Sư Phụ.) (Sư Phụ đẹp quá.) (Sư Phụ.) (Con thương Ngài.) (Con thương Ngài.) (Thương Ngài.) Quý vị định nhìn tôi tới khi nào? Vẫn chưa đi ăn sao? À, tôi cũng không muốn đi, nhưng tôi phải đi. Tôi có công việc. Biết làm sao đây? (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ đã thương chúng con.) Thương quý vị. (Thương Sư Phụ.) Cảm ơn. Cảm ơn tình thương của quý vị. Cảm ơn. Tôi muốn ở lại mãi. Chỉ là tôi có công việc, và quý vị cũng có công việc. Phải về nhà.

Ồ, nhiều người không thấy được. Dù tôi ngồi cao đến đâu, cũng vậy thôi. Anh cao hơn tôi một chút, nếu anh đứng đây, tất cả họ có thể thấy. Quý vị muốn nhìn anh ấy không? Anh ấy cao hơn. (Sư Phụ cao hơn.) Hả? (Sư Phụ cao hơn.) Không muốn nhìn anh ấy hả? Quý vị làm buồn lòng anh ấy rồi. Người ta khôi ngô tuấn tú như vậy, mà quý vị nói không muốn nhìn. Ý quý vị là sao? Quý vị bất lịch sự đó. Thế này thôi. Chúng tôi không có ghế đủ cao. Được rồi, chúc quý vị tu hành tiến bộ. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Cảm ơn.

Đừng quay phim tôi nữa. Máy nào cũng luôn quay phim tôi. Nên quay phim họ, không phải tôi. Có quay phim họ không? Một máy quay Sư Phụ là đủ rồi. Hai cái hả? Quay phim những người khác để khi về nhà họ xem video, họ sẽ nói: “Ồ, tôi đó!” Người nào cũng tập trung vào Sư Phụ. Quý vị cũng nên quay phim những người khác, chứ không phải cứ quay Sư Phụ suốt – quay đây nữa. Họ sẽ ganh tị đó. À, đúng rồi. Ngồi xuống. Phải, mọi người có thể thấy rõ hơn. Những người phía sau có thể thấy rõ hơn. Đúng rồi, ngồi xuống để mọi người có thể thấy tôi. À, nhanh lên, nếu không tôi… nếu không thì tôi đi đây. Tôi sẽ đi sớm. Quý vị ngồi xuống vẫn có thể thấy tôi. Ngồi xuống. Ngồi đi. Nếu ngồi xuống, thì quý vị có thể thấy tôi. Nếu không thấy, thì không thấy.

Trời ơi. Quý vị là kiểu người gì vậy? Quý vị là kiểu người gì vậy? Nhìn mãi một người mà không thấy chán sao? (Dạ không.) Lúc nào cũng nhìn cùng một người, cùng một bà lão, mà không chán sao? (Dạ không!) (Dạ không bao giờ đủ.) Thần kinh rồi. (Dạ không bao giờ đủ.) Không bao giờ đủ. Tôi cũng biết câu trả lời là vậy! Nhìn quý vị là tôi biết liền. Được rồi, nhìn thêm vài cái nữa vì Sư Phụ quý vị vẫn còn việc phải làm, và quý vị sắp về, phải không? (Dạ phải.) Nếu không có thời giờ để ăn, thì bỏ đồ ăn vào ca sắt rồi mang lên xe buýt ăn. (Dạ.) Quý vị phải ăn chút gì đó. Nếu không, về đến nhà sẽ quá muộn để nấu, và bụng quý vị sẽ không cảm thấy dễ chịu – hiểu không? (Dạ hiểu.) Nếu không thể ăn ở đây vì không có thời giờ, thì bỏ đồ ăn vào ca và ăn trên xe buýt, (Dạ.) vì phải mất nhiều tiếng mới về đến nhà, rồi quý vị không có thời giờ để nấu và ăn, và bụng quý vị sẽ gây rắc rối đó. Vì quý vị không kịp ăn, tôi e là bụng quý vị sẽ không cảm thấy dễ chịu. Sẽ mất vài tiếng mới về đến nhà.

Mấy ngày nay thiền, quý vị có thấy hữu ích không? (Dạ có!) Thật sao? (Dạ thật.) Ai cũng vậy sao? Quý vị đã học được điều gì đó, phải không? Hữu ích như thế nào? Nói tôi nghe. Từng người một nói. (Dạ con thăng hoa.) Ai muốn nói? (Thời gian trôi rất nhanh, rất nhanh.) Ồ, có gì tốt về điều đó? (Dạ con nhập định rất nhanh.) À, cô đã nhập định, không còn ý thức nữa. Tốt.

(Sư Phụ, con có bé út nó mới 8 tuổi đó Sư Phụ. Nó nói con qua gặp Sư Phụ nhớ nhắn Sư Phụ là “con nhớ Sư Phụ”.) Rồi. (“Rồi tới 12 tuổi con sẽ đến gặp Sư Phụ”.) Rồi. (Với lại “con chúc Sư Phụ luôn khỏe mạnh và bình an”.) Cảm ơn. Cảm ơn. (Con cám ơn Sư Phụ.)

Tôi hỏi cô một câu hỏi khác. Nhưng câu trả lời của cô là đúng. Cô nhập định rất nhanh hả? Ở nhà không thể nhập định à? (Dạ không, vì con làm việc rất nhiều và nó khiến con mệt mỏi. Nhưng con cảm nhận được sự Gia trì từ Sư Phụ, và mọi thứ đều ổn. Mỗi ngày đều là phép lạ. Xin cảm ơn Sư Phụ.) Ừ. (Chúng con đều thương Ngài.) Ừ. Quý vị đã tiến bộ như thế nào? Lợi ích của điều đó là gì? Nói tôi nghe. Cũng tương tự? Có bao nhiêu người cảm thấy những ngày này ở đây thiền tốt hơn? Giơ tay lên xem. Chà! Thế thì tôi vui rồi. Người tu hành không nói dối. Đúng không? (Dạ đúng!) Tốt, tốt. Vậy thì chúng ta nên biết ơn – biết ơn Thiên Đàng bảo vệ. Chúng ta cũng phải biết ơn những người trong ban làm việc, các hộ pháp, mọi người, và ban nhà bếp đã hy sinh thời gian ngồi thiền để chúng ta có cơ hội tu hành trong bình an. Tôi thay mặt quý vị cảm ơn họ. Tôi vừa mới cảm ơn họ. Tôi đã cảm ơn họ bằng hành động, chứ không chỉ bằng lời nói. Tốt. Rồi. Quý vị cũng phải biết ơn trong lòng. (Dạ, vâng.)

Được rồi. Nhìn đủ rồi, tôi đi đây vì họ cũng phải về nhà. Ngày mai họ còn phải làm việc. Rất nhiều người phải làm việc. Một số hộ pháp đã xin nghỉ thêm để đến đây bởi vì đây là… tuần này chúng ta… (Dạ thứ Sáu.) Các hoạt động đã bắt đầu vào thứ Sáu, cho nên chúng ta cần họ – cần thêm hộ pháp. Vì thế nhiều người trong số họ đã xin nghỉ phép để đến, và bây giờ họ phải về nhà để gặp vợ con hoặc gặp bạn gái, bạn trai, hoặc chồng của họ. Hiểu không? (Dạ hiểu.) Họ cũng có gia đình. Vậy Sư Phụ đi đây. Nếu không, họ không thể về nhà. Cảm ơn quý vị rất nhiều. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Xin Sư Phụ giữ gìn sức khỏe ạ.) (Xin Sư Phụ giữ gìn sức khỏe.) Quý vị cũng phải về nhà. (Dạ.) Về nhà và vui vẻ. (Dạ.) Cho dù mọi thứ có tốt đến đâu, chúng ta vẫn phải… (Dạ.) (Dạ chúng con phải rời đi.) Không phải là kiểu rời đi đó, không phải là đi lên Thiên Đàng. Sau này lên Thiên Đàng thì mỗi ngày chúng ta đều có thể gặp nhau và sẽ không bao giờ rời xa, nhé? (Dạ. Cảm ơn Ngài.) (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Xin tạm biệt Ngài. Hẹn gặp lại Ngài. Chúng con thương Ngài.) (Sư Phụ, con thương Ngài.) (Thương Sư Phụ.) Tạm biệt. (Tạm biệt Ngài.)

(Kính chào Sư Phụ.) Hẹn gặp lần sau. (Hẹn gặp Sư Phụ lần sau.) Cảm ơn quý vị. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ. Chúng con thương Sư Phụ.) (Sư Phụ, con thương Ngài.) Thương quý vị. (Sư Phụ, con thương Ngài.) (Con thương Ngài.) (Sư Phụ, thương Ngài.) (Sư Phụ.) (Sư Phụ.) (Thương Ngài.) (Sư Phụ.) Tôi đang đợi mấy người đó. Họ đi bộ chậm. Tôi đang đợi mấy người đó. Không biết họ đã thấy chúng ta chưa? Hình như họ có thấy chúng ta rồi hả? Dường như họ từ đó đi xuống, phải không? (Thưa Sư Phụ, trên đó có nhà vệ sinh.) À, hiểu rồi. Rồi. Tạm biệt! (Tạm biệt Sư Phụ. Tạm biệt Sư Phụ.) Tôi thương quý vị. (Con thương Sư Phụ.) (Con thương Ngài nhiều lắm.) Nhiều lắm hả? Quá nhiều, thì cắt đi một ít. Thượng Đế gia trì quý vị. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Phật gia hộ quý vị. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Thiên Đàng thương quý vị. (Chúng con thương Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ rất nhiều.)

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (12/12)
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android